Bài viết của Hiểu Trân, một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-08-2014] Tôi là giám đốc điều hành của một công ty nhà nước mới tư nhân hóa. Mặc dù vậy, không có thay đổi nào thực sự diễn ra ngoại trừ việc giờ đây, một số người có thể lợi dụng quyền lực để thâu đoạt lợi ích cá nhân. Vậy nên ở chỗ chúng tôi có đủ các loại mâu thuẫn và tình hình hiện tại rất phức tạp.
Mặc dù công ty chúng tôi có “hệ thống thanh tra kỷ luật” và “hệ thống quản lý”, chúng hầu như bất lực trước nạn tham nhũng trong công ty. Bất cứ ai có quyền đều tìm mọi cách để giành lấy lợi ích cho bản thân. Sự khác nhau có chăng chỉ ở số lượng họ lấy đi. Nếu tôi không tu luyện Đại Pháp, tôi cũng sẽ bị cuốn vào vũng lầy của danh, lợi, tình mà không thể nào thoát ra được. May mắn thay, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998.
Tu chính bản thân
Sau khi tu luyện, nhờ học Pháp, tôi bắt đầu hiểu được ý nghĩa của cuộc sống. Cùng với việc học Pháp thâm sâu hơn, tôi nhận ra rằng những việc làm của tôi trước đây là sai trái và chúng đang hủy hoại bản thân tôi. Giờ đây, tôi đang được trải nghiệm niềm vui của một cuộc đời được cứu rỗi. Trong cuộc sống hằng ngày và trong các giao tiếp xã hội, tôi bắt đầu chú ý chiểu theo Pháp để phân biệt đúng sai, và bắt đầu chấn chỉnh những hành vi và suy nghĩ không chính của bản thân mình.
Tôi từng lợi dụng chức vụ của mình để lấy lại 4.000 nhân dân tệ từ một khóa học thư tín mà tôi tham dự. Hành động này vi phạm nguyên tắc của công ty nên tôi đã tự nguyện trả lại số tiền đó cho bộ phận tài chính. Trước kia khi tôi còn làm việc tại phòng thí nghiệm, tôi đã mang về nhà nắp của một chiếc nồi nấu bạc và sau này tôi đã mang trả lại. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã mang về nhà rất nhiều đồ gia dụng nhỏ như thiết bị điện và vật tư văn phòng. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi bắt đầu dùng tiền của mình để mua trả những thứ này.
Vào năm 1998, sau khi tôi kết thúc thời gian học tập tại trường Đại Học Thanh Hoa, một số sinh viên tốt nghiệp cùng đợt với tôi đã phát hành hóa đơn giả. Vào thời điểm đó, vì hiểu biết của tôi về Pháp còn rất nông cạn, nên tôi đã làm giống họ. Tuy nhiên, trong tâm tôi biết việc này là sai, vì thế tôi đã khấu trừ số tiền trên hóa đơn giả khi tôi nhận được phần tiền hoàn lại.
Bây giờ nhìn lại, tôi thấy khi ấy mình vẫn còn những chấp trước người thường rất mạnh. Đôi khi, tôi cảm thấy miễn cưỡng khi làm một số việc. Nhưng đó là lúc tôi mới bắt đầu tu luyện. Tôi đã tiến bộ qua nhiều giai đoạn, từ việc chưa quen cho tới hình thành thói quen làm những điều đúng, từ miễn cưỡng đến thực hiện chúng một cách tự nhiên.
Thời gian trước khi đắc Pháp, tôi là giám đốc một chi nhánh của công ty, và tôi vẫn nghĩ rằng mình đã tương đối trung thực và công bằng trong việc đối đãi với chuyện quà cáp, tiền chiết khấu v.v. Mặc dù tôi không cố ý đòi hỏi những thứ này, nhưng sâu trong tâm tôi nghĩ rằng nhận quà cáp hoặc tiền chiết khấu chẳng có gì sai.
Thời gian trôi qua, tôi có được nhiều quyền lực hơn trong công việc của mình, và lòng tham của tôi cũng tăng lên theo. Nếu tôi không bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã phạm phải rất nhiều tội lỗi.
Khi mới bắt đầu tu luyện, tôi đã trải qua một vài khảo nghiệm về tâm tính trong khi cố gắng loại bỏ chấp trước vào vật chất. Một vài trong số những món quà biếu có giá trị rất lớn. Ngoài ra, thật khó để từ chối quà từ người quen, bạn bè thân thiết, lãnh đạo và những người thân.
Người nhà của tôi không tu luyện Đại Pháp, nên họ không lý giải được những việc tôi làm. Đôi lúc tôi cũng áp dụng phương pháp cực đoan như từ chối gặp mọi người để họ không thể tặng quà cho tôi, hoặc đem trả lại những thứ họ tặng. Thái độ cứng nhắc của tôi nhiều lúc khiến cho sự tình trở nên tồi tệ.
Một lần nọ, tôi trao đổi ý kiến của mình với một đồng tu, và đồng tu này đã nhắc tôi về điều Sư phụ giảng:
“Tôi không phải người bình thường, tôi là người luyện công; các vị chớ đối xử với tôi như thế; tôi là [người] tu Pháp Luân Đại Pháp’. Niệm đầu vừa xuất khởi, “xoẹt” [một cái] lập tức tất cả đều biến mất; nguyên [chúng] là huyễn hoá mà thành.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi bắt đầu hiểu ra rằng chỉ khi một người tu luyện nghiêm khắc yêu cầu bản thân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp, người đó mới có thể cải biến hết thảy các trạng thái không chính. Khi tôi gặp lại tình huống này, tôi đã có thể loại bỏ những chấp trước người thường của mình và nói cho mọi người biết về những yêu cầu của Đại Pháp đối với người tu luyện. Tôi đã làm việc này bằng tâm thái hòa ái, do vậy mọi người cũng vui vẻ lắng nghe tôi.
Sau đó, tôi ngày càng ít gặp phải những tình huống loại này. Nếu có những món quà mà tôi thật sự không thể từ chối, tôi sẽ cố gắng tìm cơ hội trả lại hoặc đưa chúng vào sử dụng trong các hoạt động kinh doanh của công ty.
Trong hai năm qua, tôi phụ trách một dự án công nghệ trị giá hơn hai triệu nhân dân tệ. Trong thời gian này, nhiều nhà máy và công xưởng đã tiếp cận tôi để được tham gia vào dự án. Một số hứa cho tôi rất nhiều tiền. Một số muốn tặng tôi tiền mặt hoặc trái phiếu v.v. để bày tỏ mong muốn được hợp tác. Tôi đã kiềm chế bản thân và không để bị lung lay bởi những đề nghị đó. Tôi nghiêm túc tuân thủ các điều luật và xử lý công việc một cách công bằng.
Đối với người thường không tu luyện Đại Pháp, việc người phụ trách một dự án lớn đến vậy mà không đòi lấy một xu nào quả là điều khó tin. Nhưng là một học viên Đại Pháp, tôi đã làm được. Và tôi đã làm nó một cách tự nhiên chứ không phải bằng cách ép buộc bản thân.
Trong những năm qua, nhiều bộ phận, khách hàng, nhà cung cấp, và các nhân viên trong công ty đã thay đổi cách nhìn của họ về tôi. Họ đã từ không hiểu đến hiểu, và sau đó từ công nhận đến ngưỡng mộ. Một số khách hàng và nhân viên của công ty đã có cơ hội biết đến Đại Pháp, và biết được sự thật về Đại Pháp. Một số người có duyên cũng đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Chứng thực Pháp
Một bác sỹ chịu trách nhiệm khám chữa bệnh cho nhân viên công ty đã nhận ra và nói với tôi rằng: “Đã lâu ông không đến phòng khám.” Mọi người cũng không tin rằng tôi đã từng phải trải qua phẫu thuật não vào những năm 90. (Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi hiểu rằng Sư phụ đã gánh chịu rất nhiều khổ nạn thay cho các học viên.) Trong một số sự kiện thể thao do công ty tổ chức, tôi tham gia đội bóng rổ và đã chơi trọn vẹn cả trận mà không cần nghỉ. Ngay cả những người trẻ cũng không theo kịp tôi.
Trong công ty cũng như trong cộng đồng dân cư nơi tôi sinh sống, mọi người đều biết rằng tôi có thể mặc áo thun vào mùa đông ngay cả khi nhiệt độ ngoài trời là -25o C.
Một số người cảm thấy hoài nghi và cố gắng tìm nhiều cách khác nhau để giải thích những biểu hiện của tôi. Kết quả là không một ai có thể giải thích về nó, vì Đại Pháp vốn dĩ là khoa học siêu thường.
Tôi nhớ đã từng đọc nhiều bài chia sẻ của các học viên về việc họ khỏi nhiều loại bệnh khác nhau như thế nào sau khi nhẩm niệm một số câu đơn giản. Quá trình này không được mô tả chi tiết, và người bình thường khó có thể hiểu được. Trên thực tế, sự hồi phục xảy ra còn kỳ diệu hơn thế. Có lúc, tôi thậm chí đã khỏe mạnh trở lại khi còn chưa kịp nhận ra bất kỳ dấu hiệu bất thường nào.
Ngay cả một người thường, nếu họ chân thành tín tâm vào Đại Pháp, điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Người chú vợ của tôi bị đau mắt cá chân và không thể đi lại được. Ông phải bắt một chuyến tàu vào đêm hôm đó. Tôi bảo ông chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Kết quả thật bất ngờ. Khi ông bắt đầu niệm những từ này thành tiếng, ông nói: “Ồ, chú có thể cảm nhận được sự thay đổi.” Cả ông và vợ bắt đầu niệm những từ này liên tục. Đến khoảng 11 giờ đêm, chân của ông đã hồi phục và nhờ thế, ông đã bắt kịp chuyến tàu mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào.
Tôi có một người cháu trai đã kết hôn được vài năm mà không thể có con. Cậu ấy và vợ đã đến gặp rất nhiều bác sỹ nhưng đều không có kết quả. Tôi đã giảng chân tướng cho họ và cả hai đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Cả hai cũng đã ghi nhớ chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Không lâu sau khi xem đĩa DVD buổi biểu diễn Thần Vận mừng năm mới, vợ của cậu đã có thai và sau đó họ đã sinh được một bé trai khỏe mạnh.
“Nước ta hiện nay bất kể là trong doanh nghiệp nhà nước hoặc doanh nghiệp khác, mâu thuẫn giữa người với người là cực kỳ đặc biệt.” (Chuyển Pháp Luân)
Trong công việc bình thường hằng ngày, rất nhiều mâu thuẫn xuất hiện đều có nguyên nhân từ sự ích kỷ. Nếu có vấn đề xảy ra, người ta sẽ tìm cách chối bỏ trách nhiệm, hoặc là đẩy nó sang cho người khác. Thậm chí nếu một người biết đó là lỗi của mình, anh ta vẫn cố tìm cớ để chối bỏ trách nhiệm.
Đối với các vấn đề khác nhau và với những đối tượng khác nhau, tôi thường tận dụng những cơ hội như khi gặp gỡ trong các buổi họp hay khi nói chuyện trực tiếp v.v. để khuyên mọi người trước tiên cần hướng nội và cố gắng khắc phục những thiếu sót của bản thân.
Một lần, tại nơi làm việc xảy ra một sự cố liên quan đến chất lượng sản phẩm. Như thường lệ, giám đốc xưởng sản xuất và các lãnh đạo của bộ phận quản lý đã gặp nhau và bắt đầu tranh luận. Mở đầu cuộc họp, tôi nói với họ rằng trước tiên tôi sẽ cố gắng tìm ra những sai sót của bản thân tôi và khắc phục chúng. Bầu không khí lập tức thay đổi. Nhờ bình tĩnh thảo luận, mỗi cá nhân đã dần dần tự nhận ra những vấn đề của mình và sự việc đó nhanh chóng được giải quyết.
Trong những năm tôi còn ở vị trí quản lý, tôi luôn luôn nhấn mạnh vào việc hướng nội. Tôi cũng đề nghị những người trong ban quản lý hướng nội. Nhờ thế, rất nhiều vấn đề và mâu thuẫn đã dễ dàng được hóa giải.
Trong công việc hằng ngày của mình, tôi cũng luôn nghĩ đến người khác trước bất kể là tôi đang làm việc với các lãnh đạo hay nhân viên cấp dưới. Tôi cố gắng làm mọi thứ để hỗ trợ họ và không phản đối họ. Các đối tác của chúng tôi thường nói: “Anh và chủ tịch phối hợp làm việc với nhau rất tốt. Đây là một đội làm việc hoàn hảo. Chúng tôi không có bất kỳ lý do gì mà không hợp tác với các anh.” Trí huệ mà Đại Pháp ban cho chúng ta được biểu hiện qua những việc làm hằng ngày, và điều này đã mang lại một ảnh hưởng rất lớn.
Trong những năm qua, tôi đã làm việc ở nhiều vị trí khác nhau. Trong mỗi dự án mà tôi tham gia, tôi đều có thể nhanh chóng thích nghi với vai trò mới được giao phó. Cách đây vài năm, tôi tham gia kỳ thi tuyển dành cho cấp lãnh đạo. Tôi đạt được điểm số cao nhất trong thành phố. Do ĐCSTQ phát động cuộc đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp, họ đã âm thầm loại tên của tôi ra khỏi danh sách những người đủ điều kiện. Tuy nhiên, điểm số của tôi đã tạo được ảnh hưởng lớn trong các doanh nghiệp địa phương. Những người biết rõ sự thật đã bày tỏ sự bất bình với ban giám khảo.
Tổng kết lại chặng đường tu luyện 14 năm qua của mình, tôi cảm thấy bản thân vẫn còn chưa đạt được tiêu chuẩn của một học viên Đại Pháp chân chính, và vẫn còn rất nhiều thiếu sót so với yêu cầu của Sư phụ. Trong một thời gian dài, tôi vẫn không thể loại bỏ được một số chấp trước căn bản.
So sánh với thời gian đầu đắc Pháp, tôi cảm thấy mình không được tinh tấn như trước. Tôi cảm ơn trang web Minh Huệ đã cho tôi cơ hội chia sẻ trên diễn đàn này để tôi có thể tĩnh tâm nhìn lại mình và tu chính bản thân.
Sư phụ giảng:
“Thiểu tức tự tỉnh thiêm chính niệm
Minh tích bất túc tái tinh tấn.” (Lý trí tỉnh giác, Hồng Ngâm II)
Tạm dịch:
“Tự kiểm một hồi thêm chính niệm
Phân tích thiếu sót rồi tinh tấn.” (Lý trí tỉnh giác, Hồng Ngâm II)
Tôi sẽ làm theo những yêu cầu của Sư phụ. Trong khoảng thời gian còn lại ít ỏi này, tôi sẽ cố gắng tìm lại nhiệt huyết mà tôi đã có khi mới bắt đầu tu luyện, và làm ba việc thật tốt.

Đăng ngày 21-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.