Trang

Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

Chia sẻ với các đồng tu vẫn còn đang bị ma sắc can nhiễu


Đệ tử Đại Pháp tại Đại lục
[MINH HUỆ 31-10-2012] Khi tôi có dịp trao đổi với đồng tu về vấn đề tu khứ tâm sắc dục, có đồng tu đề cập đến việc không biết làm sao để có thể tu bỏ tâm sắc dục, rất lo lắng; có đồng tu còn không dám đề cập tới chuyện này, cảm thấy rất khó mở miệng. Nhưng cho dù là nói ra hay không thì hiện nay đủ loại sự việc trong xã hội người thường đều rất dễ dàng dẫn khởi tâm sắc dục của người ta. Trong tu luyện, dù hữu ý hay vô ý đều sẽ gặp phải quan này, đương nhiên trong đó không bao gồm các đồng tu đã tu tốt về phương diện này, không thể hiện ra chấp trước đối với nó.
Sư phụ dạy chúng ta rằng:
“Chúng ta bắt đầu tu luyện từ người thường, bước đi thứ nhất chính là cái quan này, ai ai cũng gặp” (Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã an bài quan sắc dục này ở bước đi đầu tiên trong tu luyện của chúng ta, chính ngay lúc chúng ta nhập môn, Sư phụ đã an bài để cho chúng ta tu bỏ tâm này. Có thể thấy rõ rằng việc tu bỏ tâm sắc dục là rất quan trọng.
Tu luyện mười mấy năm rồi, có phải là vẫn còn bị ma sắc can nhiễu nữa không? Có đồng tu cảm thấy không nằm chung giường với chồng mấy năm rồi, sao vẫn còn bị ma sắc can nhiễu đây? Kỳ thực có thể không nằm chung giường với chồng, đó chỉ là tu bỏ dục vọng kia, không nhất định là sắc tâm cũng không có nữa, nếu không thì sao có thể can nhiễu được bạn đây? Khi bạn không thực sự còn tâm kia nữa, khi con ma đấy can nhiễu bạn, bạn sẽ không động tâm. Bạn không còn cái tâm kia đối với chồng nữa, nhưng vẫn còn cái tâm đó đối với người mà bản thân mến mộ thì chính là sắc tâm. Đối với một người nam giới điển trai khác, [bạn] thích được ở gần, thích ngắm nhìn anh ta, những điều này đều không được.
Có đồng tu cũng cố gắng phủ nhận tâm sắc dục, nhưng không tống khứ hết được, rất hoang mang. Có đồng tu khi gặp tôi thì hỏi tôi rằng tâm sắc dục tống khứ thế nào? Thật lòng mà nói tôi cũng rất xấu hổ, tôi đã tu phương diện này dây dưa một thời gian dài. Khi còn là người thường tâm sắc dục của tôi rất nặng, sau khi tu luyện Đại Pháp, có khi không vượt được quan, tỉnh dậy hối hận đến rơi lệ, hận bản thân không nỗ lực, bèn nghĩ về mình, tâm sắc dục sao lại nặng như vậy? Chẳng lẽ [bản thân] thực sự tu không được [cái tâm này] sao? Có lúc vượt quan không tốt, sau này khi ngẫm lại rằng mình là người tu luyện thì sợ tới mức dựng cả tóc gáy, và cảm thấy tu rất khổ.
Có một lần tôi thầm hỏi Sư phụ: “Sư phụ, [đệ tử phải] làm sao bây giờ? Cái tâm này tống khứ thế nào đây?” Lúc đó trong tư tưởng tôi liền xuất ra một niệm: chúng thần trong vũ trụ đều đang nhìn từng tư từng niệm của ngươi, tôi chợt minh bạch, là Sư phụ từ bi vĩ đại đã không từ bỏ một đệ tử không nỗ lực như tôi, đã từ bi điểm ngộ cho đệ tử phải tu từng tư từng niệm [của bản thân]. Tôi ngộ rằng tu từng tư từng niệm không chỉ dừng lại ở vấn đề tu tâm sắc dục, cũng bao gồm cả các tâm bất hảo khác. Như vậy trước tiên cần phân biệt rõ những niệm đầu trong đầu não thì cái nào là chính niệm, cái nào là những quan niệm hình thành hậu thiên và nghiệp lực tư tưởng. Như vậy cần phải mỗi ngày tĩnh tâm học Pháp nhiều, trong tâm có Pháp làm tiêu chuẩn, dùng Pháp để đo lường từng tư từng niệm của bản thân, thì sẽ có thể kiên định chính niệm, nhờ đó sẽ không bị quan niệm dẫn động. Mỗi khi niệm đầu bất hảo khởi lên thì đều dùng chính niệm để chống lại và thanh trừ, đương nhiên khi chính niệm rất mạnh thì sẽ thanh trừ được rất kiền tịnh.
Có đồng tu không biết làm sao để phát ra chính niệm mạnh mẽ, kỳ thực bài viết “Thông báo: Yếu lĩnh phát chính niệm và thời gian phát chính niệm đồng bộ toàn cầu” trên Minh Huệ đã sớm chỉ ra cho chúng ta yếu lĩnh phát chính niệm. Bài viết có nói rằng: “mặc niệm khẩu quyết xong, cần tập trung niệm lực cường đại để niệm một chữ ‘diệt’ [灭 hoặc 滅]; chữ ‘diệt’ này lớn mạnh mẽ và to như cả vũ trụ thiên thể, hết thảy các không gian đều ‘vô sở bất bao, vô sở di lậu’ (không gì không bao hàm, không gì bị bỏ sót); khi nhập tĩnh thì có niệm lực mạnh mẽ, đặt chắc vào một chữ ‘diệt’ to lớn”. Chính là yêu cầu niệm lực cường đại, ví như khi ý niệm về sắc nổi lên, tập trung niệm lực cường đại phát ra một niệm: “Ta là đệ tử Đại Pháp, là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí, đây không phải là thứ ta muốn,” sau đó dùng niệm lực cường đại để giữ vững một niệm này, trong nháy mắt can nhiễu sẽ bị tiêu diệt thành tro, lập tức tĩnh lại được.
Kể từ khi tôi chú ý tu từng tư từng niệm của bản thân, bất kể là từ bề ngoài cho tới khí chất đều có cải biến rất to lớn, sắc mặt hồng hào sáng sủa, người trẻ tuổi đều không bằng được. Mỗi khi tôi nói cho người thường biết tuổi tác của mình, họ đều giật mình kinh ngạc, bạn bè cùng lứa đều tấm tắc mãi không thôi, tôi cũng nhân tiện dùng bản thân mình chứng thực Đại Pháp, phát chính niệm hay luyện công đều càng ngày càng tĩnh.
Làm người tu luyện nếu muốn tu xuất lai ở phương diện này thì cần yêu cầu nghiêm khắc bản thân, luôn luôn dùng chính niệm khắc chế. Khi trong tâm bạn luôn luôn ước thúc bản thân, thì đó chẳng phải là đang tu bản thân hay sao? Có cặp vợ chồng đồng tu, mà nam đồng tu chẳng những không yêu cầu nghiêm khắc bản thân, lại còn can nhiễu vợ mình, còn vì chuyện này mà cảm thấy không vui với vợ, đó đâu phải là trạng thái của người tu luyện? Tôi nghĩ mọi người đều rất rõ ràng, không thể nào mang theo cái tâm dơ bẩn này mà viên mãn được.
Trên đây là một chút thiển ngộ của tôi khi tu luyện về phương diện tâm sắc dục này, viết ra để mọi người cùng bàn luận, hy vọng mọi người cùng đề cao. Tại thời khắc mấu chốt cuối cùng của Chính Pháp thì không phóng túng, tinh tấn hơn nữa! Ở trên nếu có gì thiếu sót, mong đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/31/264714.html
Đăng ngày 05-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Sự thù thắng và uy nghiêm của Đại Pháp


Bài viết của một học viên tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 7-9-2016] Sau khi đọc bài kinh văn của Sư phụ, “Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần,” tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng bằng thiên mục của mình. Trong vũ trụ bao la, vô lượng vô số các chư Thần cung kính giương cao những biểu ngữ màu vàng, với bài kinh văn của Sư phụ được viết lên đó. Những chư Thần này phân phát bài kinh văn ấy đến khắp mọi nơi trong vũ trụ.
Thanh lý những chủng vật chất gây can nhiễu
Cảnh tượng trên làm tôi nhớ lại những cảnh tượng khác mà tôi đã thấy hai năm trước.
Tôi và các đồng tu đã phát chính niệm để thanh lý các nhân tố can nhiễu một đồng tu khác. Trong lúc thực hiện việc này, tôi đã thấy các thần cung kính giương các biểu ngữ với bài thơ của Sư phụ ”Nhĩ tái cuồng” được viết trên đó.
Các thần trên thiên thượng gọi những bài giảng của Sư phụ là Pháp chỉ [Pháp chỉ dẫn]. Một số Thần phân phát các bài giảng của Sư phụ từ trái đất cho thiên thượng, một số thì cho các đệ tử Đại Pháp, và một số thì cho những người đang tu luyện đơn độc bên trong những hang động. Do tầng thứ tu luyện có hạn nên tôi không thấy được những điều khác liên quan đến tình huống đặc biệt này.
Sau khi phát chính niệm, tôi kể cho các đồng tu về cảnh tượng ấy. Chúng tôi cùng nhẩm lại bài thơ của Sư phụ nhiều lần:
Nhĩ tái cuồng
Khiêu cước cuồng
Hầu thiệt hoang ngôn hào như lang
Nhân ác tự quỷ trợ phong lãng
Bất kiến thiện niệm táng thiên lương
Thu phong khởi hồng biến hoàng
Trương cuồng bất kiến nhật hoảng hoảng
Hiện thế báo ứng vô lậu võng
Nhân tố ác đô đắc thường
Bất tín nhĩ tái cuồng
Diễn nghĩa:
Ngươi cứ cuồng nữa đi
Nhảy nhót cuồng điên
Miệng lưỡi vu khống như sói tru
Người ác như quỷ hùa vào làm ác
Thiện niệm, thiên tính lương thiện mất hết
Gió Thu nổi lên, đỏ biến thành vàng
Điên cuồng nay hoảng sợ không dám ló mặt
Báo ứng trong đời, không lọt lưới
Cái ác đều phải bồi thường
Ngươi không tin thì cứ cuồng điên nữa đi
cựu thế lực tuyên chiến với các đệ tử Đại Pháp
Khi chúng tôi nhẩm bài thơ, tôi thấy một lá cờ đỏ có dòng chữ: “Tái chiến.” Tôi hiểu rằng cựu thế lực đang tuyên chiến với các đệ tử Đại Pháp. Tôi tiếp tục phát chính niệm.
Sau đó tôi nhìn thấy một nhóm các thần đã bại hoại và cựu thế lực đang tấn công một số chủ nguyên thần của các học viên. Những chúng thần và cựu thế lực này đã bị chính niệm của chúng tôi thanh lý.
Tôi cũng nhìn thấy các sư phụ của các thần đã bại hoại này, và sư phụ của các sư phụ này cử các đệ tử của họ đến yêu cầu tất cả những sinh mệnh và bằng hữu của các cư sĩ Đạo gia đang sống trên những dải núi khác nhau tới trợ giúp họ. Tôi biết rằng một trận chiến khác giữa thiện và ác chẳng bao lâu nữa sẽ xảy ra.
Lựa chọn cá nhân: Thiện hay Ác
Khi phát chính niệm lần nữa, tôi nhìn thấy Sư phụ đang giảng Pháp cho các đạo sĩ. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy nhiều người có thể lĩnh nhận các bài giảng của Sư phụ khi họ cúi đầu chào Sư phụ trước khi rời đi, nhưng cũng có một vài người trong số họ không chịu chấp nhận những bài giảng của Sư phụ. Tôi có thể nhìn thấy Sư phụ rất kiên nhẫn giải Pháp, nhưng họ hoàn toàn không hiểu gì về chân tướng của Đại Pháp.
Khi tôi thanh lý môi trường tu luyện của tôi, tôi nhìn thấy hai đạo sĩ đã tu luyện hơn 6.000 năm. Cột công trụ của họ nằm bên trên dải ngân hà. Tôi cảm thấy họ thật đáng thương và bảo với họ nhiều lần rằng họ không thể thù địch với các đệ tử Đại Pháp. Một trong hai vị đạo sĩ kia đã rút lui.
“Ngươi mới tu luyện 12 năm,” vị còn lại nói, “Ngươi lấy khí phách ở đâu ra để thanh trừ chúng ta? Trước khi Sư phụ của ngươi bắt đầu truyền Pháp, Ông ấy đã gặp chúng ta trước tiên. Ngươi nghĩ ngươi là ai?”
Tôi không muốn thanh lý ông ta nên không động thủ, hy vọng ông ta thoái lui. Tuy nhiên, ông ta càng lúc càng trở nên quá khích. Lúc đó, tôi nghe một vị Thần nói “Nhanh lên…” tôi giơ tay lên, liền nhìn thấy một vị Thần đánh vị đạo sĩ kia bằng một cây búa. Lát sau, cơ thể ông ta đã nằm dưới một ngọn núi to lớn.
Không lưu tâm đến cảnh báo
Vị đạo sĩ đã lĩnh nhận các bài giảng của Sư phụ than khóc cho ông ta.
“Huynh đệ Đạo gia của ta,” ông ấy nói trong nước mắt, “Chúng ta tu luyện Đạo gia. Sư tổ của chúng ta đã bảo với chúng ta hơn 3.000 năm trước, vào triều nhà Thương, rằng: ‘Thánh nhân sắp đến để tẩy tịnh phần thế giới đã bại hoại. Các đệ tử phải kết duyên lâu dài với ông.’”
Ông ấy nói tiếp, “Hơn một nghìn năm trước, Sư tổ của chúng ta còn nhắc lại chúng ta phải kết duyên với Thánh nhân. Trước khi rời đi, Sư tổ lại căn dặn sư phụ của chúng ta và chúng ta rằng nhất quyết không bao giờ được thù địch đệ tử của thánh nhân trong thời mạt pháp, vì chúng ta không thể nào nhìn thấy được rằng nguyên lai của họ cao hơn chúng ta rất nhiều.”
“Các đệ tử của thánh nhân đã vượt qua nhiều khổ nạn trong lịch sử và tự có thiên chất phi phàm. Do đó, chúng ta không nên so sánh chính bản thân chúng ta với bất kỳ đệ tử nào của thánh nhân.” “Sư tổ của chúng ta cũng nói rằng khi Đại Pháp hồng truyền, ngài cũng sẽ kết duyên với Thánh nhân. Ngài còn yêu cầu chúng ta hảo hữu với các đệ tử của Thánh nhân, quản cho tốt môn hạ, trước vạn sự đều bất động, thì sẽ vượt qua kiếp nạn. Huynh đệ không nhớ điều đó ư? ”
Hảo hữu với các học viên: Một niệm xác thực kết quả
Trước khi rời đi, ông ấy cúi chào và nói với tôi: “Xin đa tạ. Từ giờ trở đi, tôi sẽ đến nhiều nơi và nói với các đồng môn Đạo gia của tôi rằng, hãy hảo hữu với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi ông viên mãn, hãy nhớ đến chúng tôi nhé.“ Tôi gật đầu cho ông biết rằng ông có thể trông cậy vào tôi, rồi ông rời đi.
“Tôi đã hứa với Sáng Thế Chủ sẽ dành trọn đời để làm sứ giả của Đại Pháp, và Sáng Thế Chủ đã đáp ứng nguyện vọng của tôi.” Ông ta nói với tôi khi gặp lại 1 năm trước.
Nhớ lại việc đồng môn Đạo gia của ông ấy bị thanh lý như thế nào, ông ấy nói: “Tôi đã thấy huynh đệ Đạo gia của tôi bị hủy như thế nào, và biết được rằng sinh tử quyết định ở một niệm. Cho nên không ai dám làm càn.”
Ông ấy nói tiếp: “Sáng Thế Chủ đã chỉ ra cho tôi một nơi chốn tốt đẹp, và ông không cần lo lắng về tôi nữa, tuy nhiên tôi muốn đa tạ ông về tất cả những gì ông đã làm cho tôi.”
Xin đừng bỏ lỡ cơ hội trân quý này
Khi kinh văn mới của Sư phụ được đăng, tôi nhìn thấy gương mặt uy nghiêm của các Thần. Họ rất tận tụy phân phát bài kinh văn rộng hơn và xa hơn.
Tôi hiểu rằng mỗi khi Sư phụ có một bài giảng mới, chúng sinh trong mỗi từng không gian đều được thông báo. Mỗi khi một bài giảng mới được đăng, đó là một sự kiện hết sức quan trọng trên thiên thượng cũng như trên trái đất. Mỗi lần Sư phụ giảng Pháp, đó là thời gian cho chúng sinh trong vũ trụ chỉnh lại vị trí của mình, và đó cũng là khi tất cả sinh mệnh được tịnh hóa và được chính lại. Hồng thế của Chính Pháp đang tiến về phía trước.
Tôi muốn nói với mọi người rằng những sự việc đó đang diễn ra, bất kể chúng ta có thể nhìn thấy được hay không. Dù cho tôi đã nhìn thấy nhiều điều bằng thiên mục của mình, tôi hiểu rằng chúng ta không nên chấp trước vào công năng của mình. Cho dù tôi có thể nhìn hoặc nghe được gì, tôi cần phải dĩ Pháp vi Sư và theo yêu cầu của Đại Pháp mà làm.
Sư tôn một lần nữa đã giảng rõ cho chúng sinh. Đối với Pháp lý mà Sư tôn đã khai mở, đối với từ bi hồng đại của Sư phụ, tất cả các sinh mệnh hãy tham khảo tất cả những gì đã diễn ra, sắp đặt cho chính vị trí của bản thân mình và xin đừng bỏ lỡ cơ hội trân quý này.

Bản tiếng Hán:www.minghui.org/mh/articles/2016/8/27/-333563.html
Bản tiếng Anh:http://en.minghui.org/html/articles/2016/9/7/158591.html
Đăng ngày 3-10-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

Bước ra khỏi con người – Từ bi cứu độ những người Trung Quốc đáng quý


Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại Sydney
[MINH HUỆ 04-10-2016]
Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!
Xin chào các bạn đồng tu!
Xin được chia sẻ cùng các đồng tu một vài thể ngộ tu luyện và quá trình tu luyện của tôi sau khi đắc Pháp tu luyện và trong quá trình giảng chân tướng.
Sư phụ giảng cho chúng ta:
“Quá trình tu luyện của mỗi một cá nhân đều có thể viết [thành] một cuốn sách, có những điều bản thân chư vị biết, có những điều chư vị còn chưa minh xác, còn chưa biết, còn có nguyên nhân [từ] những nhân tố khác đằng sau nó. Đợi sau khi chư vị viên mãn, chư vị sẽ thấy được quá trình tu luyện của mỗi người chính là quá trình kiến lập uy đức cho bản thân chư vị, lúc đó mới có thể thấy được sự vĩ đại của một sinh mệnh.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Trung Mỹ Quốc [1999]).
1. Hành trình buông bỏ vòng hào quang của con người bước ra khỏi con người, bước trên con đường tu luyện thành Thần
Khi còn ở Đại lục tôi dạy tại trường trung học trọng điểm, tôi là một giáo viên giỏi có tiếng tại địa phương, được nhà trường và các bậc phụ huynh rất mực tin cậy và khen ngợi, tôi vốn cho rằng mình là một người tốt có cống hiến rất lớn cho xã hội. Năm 1998, tôi may mắn đắc Pháp tu luyện, sau đó tôi mới ý thức được bản thân mình đã nhiễm phải rất nhiều thói quen không tốt trong xã hội hiện đại, tôi càng minh bạch rằng chỉ có yêu cầu bản thân làm theo “Chân-Thiện-Nhẫn” mới có thể trở thành một người tốt thực sự. Nhưng tâm an dật khiến tôi không thể buông bỏ công danh lợi lộc, trong tiềm thức tôi đã đặt công danh sự nghiệp lên hàng đầu, tu luyện đặt phía sau, nên tôi rất khó tinh tấn, khảo nghiệm cũng theo đó nối gót nhau mà đến. Sau khi xảy ra cuộc bức hại, một ngày năm 2000 Ủy ban An ninh Quốc gia đột nhiên tới tìm tôi nói chuyện, ép tôi phải từ bỏ tu luyện, đồng thời muốn tôi động viên con gái cũng từ bỏ tu luyện. Đối mặt với tình huống này, tôi đã trải qua trải nghiệm sinh tử đầu tiên; nắm chặt lấy công danh lợi lộc hay kiên trì tu luyện? Sau một tuần suy nghĩ thống khổ, tôi đã đưa ra quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời mình: Buông bỏ tất cả, kiên trì tu luyện. Khi Ủy ban An ninh Quốc gia không phòng bị gì, tôi rời khỏi quê nhà di cư sang Canada, bước sang con đường tu luyện hoàn toàn mới.
Đến đất nước tự do, ban đầu tôi cảm thấy rất tốt, có thể tự do luyện công, học Pháp, làm những việc mình muốn, mấy năm đó ngày nào tôi cũng đều ra ngoài giảng chân tướng, tôi thường qua đêm trước lãnh sứ quán vào ngày giáng sinh và đêm 30 Tết. Nhưng tâm an dật, tâm hư vinh, tâm trọng thể diện và tâm sợ hãi được nuôi dưỡng trong điều kiện sung túc đã không ngừng bám riết lấy tôi, khiến tôi cảm thấy tu luyện thật khổ. Mặc dù hàng ngày tôi đều ra ngoài giảng chân tướng, nhưng trong tâm tôi không thấy hạnh phúc, giảng chân tướng với tâm thái như vậy tôi thường hay bị mắng. Hễ bị mắng mỏ là tôi lại tranh biện với họ, bởi vì tôi còn tâm sợ hãi, hầu như hàng ngày đều có du khách hỏi tôi là người ở đâu, tôi còn bị đặc vụ chụp ảnh, đưa ảnh tôi về đơn vị công tác và Ủy ban An ninh Quốc gia trong nước, sa thải tôi, gây áp lực cho những người thân của tôi còn ở trong nước… Tâm sợ hãi không chịu tống khứ chỉ muốn trốn chạy, kết quả càng trốn quan càng lớn. Do tôi không buông bỏ danh lợi nơi người thường, sợ mất đi mọi thứ trong nước, điều này lại tạo nên một khảo nghiệm sinh tử đối với tôi.
Trong khi không ngừng học Pháp và chia sẻ, Pháp của Sư phụ đã khiến tôi cảm động sâu sắc. Tôi dần minh bạch được rằng một tay túm chặt thứ của con người không buông, một tay túm chặt thứ của Thần không buông thì không thể vượt qua, khi đạt được những thứ của con người thì sẽ mất đi nhiều hơn, hành trình bước trên con đường thành Thần nâng bước càng thêm gian khó. Sau khi ý thức được và vứt bỏ gánh nặng này xuống tôi thấy nhẹ nhõm cả người, dường như tôi đã lột được một lớp vỏ của con người. Sư phụ từ bi không ngừng giúp tôi thanh lý nghiệp lực, thời gian đó thân thể tôi thường đau như bị rút xương lột da, đôi khi đau tới mức tôi bò lăn lộn trên mặt đất. Một hôm buổi tối tôi đau đến tỉnh cả giấc, tôi nhìn thấy Pháp tượng của Sư phụ đang ngồi trên chiếc ti vi tổ chức lớp 9 ngày, tôi không dám tin vào mắt mình, tôi lặng lẽ ngồi dậy, dụi dụi mắt nhìn lại, nhìn rất rõ ràng, Pháp thân của Sư phụ ngồi đối diện với tôi, nước mắt tôi ướt nhòa nhìn Pháp thân của Sư phụ, mãi cho tới trước khi trời sáng mới dần dần ẩn đi. Tôi lập tức minh bạch Sư phụ đang bảo hộ tôi vượt quan, Sư phụ thay tôi gánh chịu tất cả, tôi thầm cảm ơn sâu sắc.
Nhờ Sư phụ trông nom và điểm hóa, tôi lại bước thêm một bước trên con đường thành Thần trong khi lựa chọn giữa con người và Thần, khi vượt quan này tôi lại cảm nhận được sự thăng hoa. Từ đó khi giảng chân tướng tôi cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái, cũng rất ít du khách Trung Quốc hỏi tôi là người ở đâu. Điều này khiến tôi thực sự cảm nhận được:
“Phóng hạ chấp trước khinh chu khoái
Nhân tâm phàm trọng nan quá dương.” (Tâm tự minh, Hồng Ngâm 2)
Tạm dịch:
“Bỏ chấp trước, thuyền nhanh nhẹ lướt
Nặng tâm phàm, biển rộng sao qua.” (Tâm tự minh, Hồng Ngâm 2)
2. Tu xuất tâm từ bi, dùng sự chân thành, trí huệ và lý trí giảng chân tướng trong quá trình cứu độ những người Trung Quốc đáng quý
Một thời gian sau khảo nghiệm giảng chân tướng lại đến. Sau khi xuất ngoại tôi cảm nhận được người Trung Quốc bị Văn hóa đảng đầu độc rất nặng nề, nghiệp lực trên thân họ lớn, lời nói hành động của họ đều khiến người khác khó chịu, từ trong tâm tôi không muốn ngó ngàng gì tới họ. Nói chuyện với họ tôi cảm thấy rất dối lòng, rất mệt, tâm từ bi không xuất ra được. Trong quá trình học các bài giảng Pháp của Sư phụ, tôi cảm nhận được sự từ bi hồng đại của Sư phụ, Sư phụ không nhìn vào biểu hiện đời này của chúng sinh, dù là cảnh sát tà ác, Ủy ban An ninh Quốc gia, và đặc vụ tham gia bức hại đệ tử Đại Pháp thì Sư phụ từ bi vẫn không ngừng cấp cơ hội cho họ, còn bảo chúng ta thức tỉnh lương tri của họ.
Sư phụ giảng:
“Một cá nhân hễ được đắc cứu thì sẽ liên quan đến sự được đắc cứu của vô lượng chúng sinh đằng sau họ, cũng sẽ liên quan đến sự được đắc cứu của chúng sinh và thế nhân của dân tộc khác mà từng có thời được họ làm Vương; sự được đắc cứu của người Trung Quốc sẽ khiến rất nhiều chúng sinh của các dân tộc trên thế giới này được đắc cứu.” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009]).
Sư phụ còn giảng:
“Chư vị không thể yêu kẻ thù của chư vị thì chư vị tu luyện không thành.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996])
Tôi minh bạch được tầm quan trọng của việc cứu độ những người Trung Quốc đáng quý, thiện tâm của tôi cũng tăng lên. Dù cho người Trung Quốc ngày nay không tốt như thế nào, có thái độ thù nghịch với Đại Pháp như thế nào trong những lời tuyên truyền lừa dối, thì Sư phụ cũng chỉ nhìn vào một niệm kiên định tin vào Đại Pháp này của họ lúc ban đầu hạ thế, từ bi dặn dò chúng ta phải cứu độ họ. Huống hồ họ đều là đồng bào nơi cố hương của tôi. Khi Sư phụ thông qua Pháp dung nhập sự từ bi hồng đại vào trong tim tôi, tôi cảm thấy dường như đã tạo nên một cái tôi hoàn toàn mới, tôi thành tâm từ bi muốn cứu độ họ. Những người Trung Quốc đáng quý này được đắc độ, thì chúng sinh trong tầng thiên thể đó của họ mới được đắc cứu, đây là sứ mệnh vĩ đại mà Sư phụ ban cho đệ tử Đại Pháp, tôi không được để lỡ cơ duyên trân quý này. Từ đó khi nhìn thấy người Trung Quốc tôi cảm thấy rất thân thiết, cùng với sự thay đổi trong tâm thái của tôi, tôi phát hiện thấy thái độ của những người Trung Quốc mà tôi gặp cũng thay đổi theo. Dù là những người Trung Quốc tôi gặp tại điểm du lịch hay trong quầy quảng bá Thần Vận, tôi thấy họ đều rất gần gũi, họ cũng đối với tôi rất thân thiết, đôi khi đồng tu bên cạnh còn tưởng rằng đó là những người bạn cũ mà tôi đã quen từ trước, kỳ thực chúng tôi chưa từng gặp nhau. Như vậy đã rút ngắn được khoảng cách giảng chân tướng của tôi với người Trung Quốc, thông thường họ rất dễ tiếp nhận chân tướng và làm tam thoái.
Càng ngày tôi càng phát hiện ra mình và người Trung Quốc có nhân duyên sâu xa, trong quá trình giảng chân tướng, tôi đã kết bạn với không ít người Trung Quốc hữu duyên. Cảm tạ Sư phụ, đã cho chúng tôi kết lại mối thiện duyên đã chờ đợi cả triệu năm, họ minh bạch chân tướng và được đắc cứu, đã mang đến niềm vui và hạnh phúc cho tôi.
Sau khi một người Trung Quốc minh bạch chân tướng, tôi đều vô cùng vui vẻ, tôi cảm thấy trong sự vất vả trong tu luyện có rất nhiều niềm vui, niềm vui trong nỗi khổ này không thể dùng tiền mà mua được. Dưới đây tôi xin được chia sẻ vài câu chuyện nhỏ trong khi tôi giảng chân tướng.
Một lần ở điểm du lịch, một xe du khách lấy không ít báo chân tướng, trong đó có một du khách hỏi tôi, báo trong tay cô đều giống nhau phải không? Tôi nói rằng nội dung các kỳ khác nhau thì khác nhau, nếu anh hứng thú, thì có thể lấy hai tờ mà xem. Sau đó ông ấy đi ngắm cảnh. Chừng hơn nửa tiếng sau, một người đàn ông rảo bước về phía tôi từ trong nhà hát kịch, cười ha hả hỏi tôi: “Còn có đặc san Đại Kỷ Nguyên từ kỳ 25 đến kỳ 26 không?” Ông ấy nói rằng ông vừa đọc xong kỳ 27 và 28. Tôi nói nhanh vậy mà anh đã đọc xong rồi, đã minh bạch được rằng tại Trung Quốc không đọc được chân tướng rồi phải không? Ông ấy nói: “Tôi minh bạch rồi, tôi muốn đọc thêm.” Tôi nói ở đây có cuốn “cửu bình Cộng sản đảng”, rất nhiều quan chức cấp cao đều tranh nhau đọc, anh cũng cầm xem đi, trong đó có phân tích sâu hơn về bản chất của Đảng cộng sản, ông ấy vui mừng nhận lấy.
Tôi nói tiếp: “Dẫu sao thì cũng đã minh bạch rồi, anh làm tam thoái bảo bình an nhé!” Anh ấy nói: “Tôi không phải là đảng viên, cũng không phải là đoàn viên, không có gì để thoái cả.” Tôi nói: “Chắc chắn là anh đã ra nhập đội thiếu niên tiền phong phải không?” Ông ấy nói: “Đó là chuyện hồi còn nhỏ, đã qua lâu rồi.” Tôi nhẫn nại giải thích với ông ấy vì sao phải thoái đội, sau khi minh bạch ông vui vẻ gật đầu nói: “Hài, thoái đội thiếu niên tiền phong quan trọng như vậy sao? Vậy chị thoái giúp tôi nhé.” Sau đó ông ấy quay người đi về hướng nhà hát, một lúc sau, ông ấy dẫn con gái đi tới bên kia của điểm du lịch, gặp một đồng tu khác giảng chân tướng ở đó, ông ấy nói với đồng tu này: “Cô giảng chân tướng cho con gái tôi đi.” Con gái ông ấy nghe xong chân tướng cũng vui vẻ thoái. Một lúc sau ông ấy lại dẫn vợ tới, nhờ đồng tu giảng chân tướng cho vợ ông. Ban đầu vợ ông nói rằng không tin những chuyện này. Đồng tu nói, chồng và con gái cô đều đồng ý tam thoái rồi, cô cũng thoái đi. Cả nhà đều bình an tốt biết bao. Hơn nữa cô cũng chẳng tổn hại gì, nếu tai nạn thực sự đến thì cả nhà cô đều được bình an, thật tốt biết bao. Thế là vợ ông cũng đồng ý thoái đoàn và đội. Lúc này vị du khách đó đi về phía tôi thể hiện sự biết ơn chân thành, cảm ơn đệ tử Đại Pháp giúp cả nhà ông ấy tam thoái.
Một lần khác tôi phát tài liệu cho một xe du khách vừa bước xuống xe, giới thiệu nội dung chân tướng trên tấm biểu ngữ. Họ nghe xong chân tướng đều rất kinh ngạc, nhưng đã nhanh chóng đi về phía nhà hát khi người hướng dẫn viên du lịch thúc giục.
Lúc này một du khách quay lại gọi tôi tới đường bên kia, nói rằng anh ấy sợ đồng nghiệp nhìn thấy anh ấy nói chuyện với tôi về lại tố cáo anh ấy. Sau khi chúng tôi đi sang phía đường bên kia, anh ấy đã hỏi rất nhiều chân tướng về vấn đề Pháp Luân Công và vụ “tự thiêu”. Sau khi tôi giải đáp từng vấn đề của anh ấy, sự căng thẳng vốn có trên nét mặt anh ấy đã biến mất, anh vui vẻ nói: “Hóa ra Pháp Luân Công là thế này, lại được hoan nghênh trên thế giới như vậy, làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn quả thực là tốt. Hiện nay Trung Quốc đang thiếu chính là những điều này, giữa mọi người với nhau đều không dám tin tưởng nhau, trong tâm mỗi người đều có một bức tường, bộ mặt cả xã hội thật là ô yên chướng khí. Tôi thực sự rất muốn ở cùng học viên Pháp Luân Công các bạn, đây là một mảnh đất tịnh thổ. Hóa ra vụ giả thiêu mà Đảng cộng sản tuyên truyền là giả, khi trở về tôi sẽ nói cho bạn bè người thân của tôi biết vụ tự thiêu là giả.” Khi sắp rời đi anh ấy để lại số điện thoại và tài khoản mạng WeChat, hy vọng chúng tôi sẽ giữ liên lạc, tôi gửi cho anh ấy nhiều thông tin chân tướng hơn cho anh ấy.
Lúc này tôi thấy những người Trung Quốc giống như người thân của tôi vậy, trong một thời gian ngắn ngủi, tôi đã tạo dựng được sự tín nhiệm lẫn nhau, pháp lý “Chân-Thiện-Nhẫn” đã dung hòa khoảng cách giữa con người với nhau. Trong quá trình giảng chân tướng, yêu cầu của tôi với bản thân mình là phải khiến người Trung Quốc cảm nhận được thiện tâm và sự chân thành muốn tốt cho họ của đệ tử Đại Pháp, cố gắng dùng phương thức mà người thường có thể tiếp nhận được để giảng chân tướng một cách trí huệ, khiến họ cảm nhận được học thức của đệ tử Đại Pháp không hề nông cạn, là những người cao đẹp có đạo đức, những người tu Đại Pháp đều khiến người khác tôn trọng. Thông qua lời nói hành vi của đệ tử Đại Pháp khiến khách du lịch cảm nhận được sự tốt đẹp của đệ tử Đại Pháp.
Hai năm trước sau khi tham gia lớp huấn luyện giảng chân tướng trên mạng, tôi đã tận dụng thời gian vụn vặt của mình để giảng chân tướng. Trên mạng tôi tiếp xúc được với chúng sinh Đại lục đến từ những khu vực khác nhau, trong khi giảng chân tướng cho họ, tôi cảm thấy có rất nhiều chúng sinh hữu duyên đang đợi nghe chân tướng, họ dường như là những người thân của tôi trước kia. Sau khi minh bạch chân tướng họ rất tín nhiệm tôi, thường hay kể với tôi những khó khăn trong cuộc sống của họ, những cảnh nhân tâm đạo đức trượt dốc, thậm chí bị bạn lừa. Sau khi minh bạch rằng căn nguyên của những khổ nạn của người Trung Quốc đều đến từ Trung Cộng, họ liền hỏi tôi có cách nào giải thoát không, tôi nói với họ rằng tam thoái thì có thể giải cứu được bản thân. Gặp phải những người có quyền chức, tôi sẽ tận tâm tìm tài liệu, gửi cho họ một số bài viết nhằm vào tình huống của họ trong khả năng tiếp nhận của họ, dần dần sau khi trở thành bạn bè, tôi lại giảng chân tướng thêm một bước nữa, gửi cho họ những thông tin Đại Pháp hồng truyền trên toàn thế giới.
Họ có thể cảm nhận được thiện tâm và sự chân thành của tôi, cảm nhận được tâm hồn đã được tẩy tịnh, đồng thời cảm thấy cách nhìn của đệ tử Đại Pháp cao hơn người khác một bậc, họ rất thích nói chuyện với tôi. Có một lần, sau khi tôi giảng một số chân tướng cho một cán bộ cấp tỉnh, ông hy vọng được nói chuyện qua mạng với tôi.
Trong khi nói chuyện, nhân viên của ông vào văn phòng xin phê duyệt giấy tờ, ông bảo tôi đợi ông duyệt giấy tờ xong rồi nói chuyện tiếp. Sau vài lần nói chuyện, ông nói với tôi, đảm bảo rằng sau này sẽ không tham gia bức hại Pháp Luân Công, cũng không gây khó dễ cho những học viên Pháp Luân Công là nhân viên của ông và làm tam thoái. Ông còn tin tưởng gửi địa chỉ của ông cho tôi, hy vọng sau này có thể giữ liên lạc, đồng thời mời tôi khi nào về nước qua thăm ông, ông sẽ dẫn tôi đi tham quan thành cổ của ông. Đôi khi gặp những người không minh bạch chân tướng mắng nhiếc người khác, những người nói thời thô tục, tôi cũng đều điềm tĩnh nói chuyện với họ.
Giống như Sư phụ giảng:
“Chư vị giảng nói với tâm khí bình tĩnh, tâm khí bình hoà, đối đãi một cách có lý trí, chư vị sẽ phát hiện rằng trí huệ của chư vị sẽ tuôn như nước chảy, hơn nữa từng câu từng chữ đều trúng, câu nào cũng là chân lý. Chư vị nếu chấp trước, sốt ruột, có một chủng tâm cuồng nhiệt nào đó, thì trí huệ sẽ mất, bởi vì khi ấy đã bị chui vào ‘con người’ rồi; phải vậy không? Cần gắng tận dụng chính niệm, cần hết sức dùng trạng thái của người tu luyện, thì sẽ thấy hiệu quả tốt đẹp phi thường.” (Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York 2003).
Trong mười năm nay giảng chân tướng, tôi nhìn thấy những người Trung Quốc đáng quý sau khi minh bạch chân tướng thay đổi rất lớn, cảm tạ Sư tôn và Đại Pháp đã ban tặng cho tôi thiện tâm và sự từ bi, khiến tôi kết duyên cùng những chúng sinh này, khiến một sinh mệnh từng mang đầy nghiệp lực được bước trên con đường phản bổn quy chân. Hiện nay thời gian Chính Pháp vẫn đang tăng tốc, đệ tử Đại Pháp chúng ta càng phải trân quý thời gian mà Sư phụ kéo dài để cứu thêm nhiều người hơn nữa.
Trên đây là phần chia sẻ của tôi, nếu có những chỗ không thỏa đáng, mong đồng tu từ bi chỉ giúp. Cuối cùng tôi mong được cùng chia sẻ với các đồng tu bài “Hoa Mai” trong “Hồng Ngâm 2” của Sư phụ:
Mai (Nguyên khúc)
“Trọc thế thanh liên ức vạn mai
Hàn phong tư cánh thúy
Liên thiên tuyết vũ Thần Phật lệ
Phán mai quy
Vật mê thế trung chấp trước sự
Kiên định chính niệm
Tùng cổ đáo kim
Chỉ vì giá nhất hồi.”
Tạm dịch:
“Trọc thế thanh liên ức vạn mai
Gió lạnh nở càng tươi
Ngày đêm mưa tuyết Thần Phật lệ
Ngóng mai về
Đừng mê việc chấp trước thế gian
Kiên định chính niệm
Từ xưa đến nay
Chỉ vì một dịp này.”
Cảm tạ Sư phụ!
Cảm ơn các đồng tu.
(Bài chia sẻ trong Hội giao lưu tâm đắc thể hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Australia năm 2016)

Đăng ngày 3-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Một người đàn ông bí ẩn mặc quân phục đã cứu mạng tôi


Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-7-2016] Năm 1992, một người hàng xóm trở về sau chuyến công tác đã thốt lên rằng: “Tại Bắc Kinh, có một khí công sư tên là Sư phụ Lý Hồng Chí. Ông ấy đang nhận học viên. Một hôm, bầu trời bỗng tối sầm và một cơn bão lớn chuẩn bị ập đến. Sư phụ Lý Hồng Chí nói với các học viên của mình rằng: ‘Bây giờ chư vị hãy trở về nhà. Trời sẽ không mưa cho đến khi chư vị về đến nhà.’ Thật vậy, ngay sau khi tất cả các học viên về đến nhà, trời mới bắt đầu đổ mưa.”
Tôi thấy câu chuyện thật thần kỳ và có suy nghĩ rằng tôi muốn trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Thật ngạc nhiên, chỉ từ niệm này, Sư phụ Lý Hồng Chí đã bắt đầu bảo hộ cho tôi ngay.
Cơ thể của tôi đã sớm bắt đầu được tịnh hoá, tôi cảm thấy cả cơ thể mình căng lên. Tôi lăn lộn trên sàn nhà và thấy khó chịu. Tôi không thể ăn, uống hoặc ngủ. Tám ngày sau, tôi cảm thấy một luồng khí ấm chảy xuống từ đỉnh đầu thông thấu khắp toàn cơ thể. Trạng thái cơ thể bị căng biến mất và tôi cảm thấy thật tuyệt vời.
Hai tháng sau, có thứ gì đó ấm và tròn đi từ trên đỉnh đầu xuống và dừng lại ở bụng của tôi. Tôi có thể cảm thấy nó đang xoay. Tôi đã bắt đầu nhìn thấy những điều kỳ diệu mà những người khác không thể thấy. Sau đó tôi nhận ra rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đã thông đại chu thiên, cấp Pháp Luân và khai mở thiên mục cho mình.
Tuy nhiên, tôi vẫn chưa bắt đầu tu luyện.
Một cuộc sống đau khổ
Chồng tôi rất nóng tính và thường hay chửi mắng tôi và con trai. Anh đánh đập chúng tôi vô cớ. Chúng tôi chỉ dám khóc vào ban đêm khi anh ta không nghe thấy. Sau đó, tôi gặp một người đàn ông, anh rất quan tâm đến tôi và chúng tôi đã trở thành bạn thân. Chồng tôi phát hiện ra và đã đánh tôi. Quá xấu hổ và tuyệt vọng, tôi đã nghĩ rằng: “Mình thà chết đi còn hơn là sống một cuộc đời đau khổ như thế này.”
Tôi đã mua 20 lọ penicillin để tự tử. Tôi bị dị ứng với mọi loại thuốc và chắc chắn đó sẽ là một liều thuốc gây tử vong. Trên đường về nhà, một người đàn ông trong bộ quân phục đã tiến lại phía tôi và hỏi nhỏ: “Này cô, sao cô lại muốn tự tử?”
Tôi giật mình và tự hỏi: “Sao anh ta biết nhỉ?” Tôi trả lời: “Anh là ai? Đó là chuyện của tôi. Tôi chỉ muốn chết và chấm dứt mọi sự đau khổ.” Tôi bắt đầu chạy.
Tôi chạy vào nhà một người bạn cũ cùng lớp và nói: “Một người đàn ông đang đuổi theo mình. Nhìn giúp mình xem anh ta còn ở đó không.”
Cô ấy đi ra ngoài và quay lại: “Không có ai ở đó.” Tôi đứng dậy và rời đi. Bạn tôi chạy theo và nói: “Cậu làm gì mà vội vàng vậy? Sao không ở lại đây một lúc đã?”
Tôi la lên: “Bây giờ tớ phải đi. Tạm biệt nhé!”
Cô ấy quay vào nhà và nhìn thấy người đàn ông mặc quân phục đang đứng ở giữa phòng khách nhà cô và hỏi rằng: “Cô và người phụ nữ vừa rời đi có quan hệ gì?”
“Chúng tôi là bạn học.”
Người đàn ông đó nói: “Đi theo cô ấy ngay đi! Cô ấy đang định tự tử!”
Ngay sau khi về đến nhà, tôi đổ 20 lọ penicillin vào một cái bát. Khi tôi muốn lấy thêm một chút nước nữa thì người bạn cùng lớp kia đến gõ cửa và hét lên: “Mở cửa ra! Đừng làm điều gì dại dột!”
Tôi đã không mở cửa, vậy nên cô ấy gõ cửa sổ và kêu lớn: “Đừng tự sát. Tớ đã gọi cho chồng cậu và một vài người bạn. Họ đều đang trên đường tới đây.” Tôi đã phải từ bỏ nỗ lực tự tử của mình. Thậm chí tôi còn cảm thấy xấu hổ hơn.
Thỉnh thoảng tôi cũng thường lên chùa. Tôi muốn thoát khỏi thế giới trần tục, vậy nên tôi đã hỏi một nhà sư lâu năm về việc xuất gia. Ông ấy nói rằng: “Cô có căn cơ khá tốt và không có những ham muốn và dục vọng của người thường, nhưng tôi không thể nhận cô vì có trách nhiệm và sứ mệnh to lớn hơn đang đợi cô. Cô nên quay về và chờ đợi.”
Tôi suy nghĩ: “Mình có thể có sứ mệnh, trách nhiệm gì chứ? Mình nên chờ đợi điều gì?”
Trong dịp Tết Nguyên đán năm 1996, tôi đến thắp hương tại một ngôi chùa. Tôi đi xe đạp và không nhìn thấy một chiếc xe taxi đang tiến về phía mình. Chiếc xe đâm vào tôi và hất tôi ngã khỏi xe sau đó mới dừng lại. Người tài xế xuống xe, kiểm tra xe không thấy có bất kỳ thiệt hại nào, và lái xe bỏ đi.
Nhìn thấy chiếc xe của mình bị hư hại, tôi đã nghĩ: “Lẽ nào mình không thể đến ngôi chùa được. Phải chăng mình không xứng đến đó. Mình sẽ tiếp tục sống thế nào đây?” Và một lần nữa tôi lại nghĩ đến việc tự tử.
Bắt đầu tu luyện
Một vài tháng sau, vào tháng 7 năm 1996, em gái tôi nói với tôi rằng: “Chị à, chị nên tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp).” Tôi nói tôi không quan tâm. Cô ấy đáp lại: “Em nghe nói Pháp Luân Công có huyền năng chữa bệnh khỏe người.”
Tôi nói: “Sức khoẻ tốt thì có ý nghĩa gì đối với một người thậm chí còn không muốn sống như chị chứ?”
Em gái tôi trả lời: “Môn tu luyện này có một cuốn sách chỉ đạo chị tu luyện mà không cần phải thoát ly thế giới trần tục.”
Khi nghe đến câu: “tu luyện mà không cần phải thoát ly thế giới trần tục”, tôi cảm thấy như có một luồng sóng xung kích chạy qua cơ thể mình.
Tôi hỏi: “[Vậy] chị có thể tìm những cuốn sách ấy ở đâu?”
Em gái tôi đáp lại: “[Chị có thể tìm cuốn sách] tại các điểm luyện công.”
Tôi tìm thấy một điểm luyện công trong một công viên gần đó và bắt đầu học các bài công pháp. Sau đó, tôi thấy thật tuyệt vời. Khi tôi đi bộ về nhà, vỏ dưa từ một toà nhà rơi xuống và đập trúng đầu tôi. Tôi nhìn lên nhưng không thấy ai. Tôi muốn kêu lên phàn nàn về việc bị rơi trúng, nhưng tôi đã do dự. Tôi tự nhủ: “Bỏ đi. Bây giờ mình đã là một học viên rồi.”
Vào ngày thứ tư, khi tôi đang trên đường về nhà sau khi luyện công, tôi cảm thấy như có một năng lượng cường đại từ trên đỉnh đầu nhấc bổng mình lên. Tôi không thể không tăng tốc và gần như đã chạy về nhà. Điều đó thật kỳ diệu. Kể từ đó, tôi ra điểm luyện công hàng ngày.
Một buổi sáng tôi đi chợ sau khi luyện công xong. Ngay khi tôi đến đó, trời bỗng tối sầm cùng với mây đen dày đặc, bầu trời như thể vào ban đêm. Tôi nghĩ: “Mình nên đi về nhà.” Những hạt mưa to bắt đầu rơi xuống. Tôi thầm nghĩ: “Cầu xin Sư phụ Lý ngăn mưa lại cho đến khi con về tới nhà của mình.” Cơn mưa dừng lại và tôi nhanh chóng đi thẳng về nhà.
Ngay sau khi tôi bước vào nhà, trời bắt đầu mưa như trút nước trong khoảng nửa giờ đồng hồ. “Thật là thần kỳ! Sư phụ Lý Hồng Chí thật siêu thường!”
Cuối tháng 8 năm 1996, tôi bắt đầu xem băng hình các bài giảng Pháp của Sư phụ tại nhà em gái mình. Lần đầu tiên được nhìn thấy Sư phụ Lý Hồng Chí trên màn hình, tôi không thể cầm được nước mắt. Ngài trông rất thân thuộc. Sư phụ luôn giảng Pháp với một nụ cười trên khuôn mặt và tôi thấy giọng nói của Ngài cũng rất thân quen. Tôi rất chăm chú và không cho phép bản thân mình bỏ lỡ bất kỳ lời giảng nào của Sư phụ.
Tôi bỗng nhiên nhớ ra: “Ôi, chẳng phải Sư phụ chính là người đàn ông trong bộ quân phục đã ngăn tôi tự tử nhiều năm trước đây sao?!“
Ngày hôm sau, khi đang xem băng hình giảng Pháp của Sư phụ, tôi cảm thấy có cái gì đó đang quay trên đầu mình. Tôi nhìn lên và thấy rất nhiều Pháp Luân màu trắng với mọi kích thước khác nhau đang xoay trong phòng.
Vào ngày thứ tư, ngay sau khi tôi bắt đầu xem băng hình [giảng Pháp], dạ dày tôi bắt đầu đau. Tôi đã phải nôn trong nhà vệ sinh nhiều lần, cho đến khi dạ dày của tôi hoàn toàn trống rỗng. Sau khi xem xong các bài giảng, trên đường về nhà cơ thể của tôi cảm thấy rất thoải mái, như thể tôi đang ở trên thiên đường vậy. Thật khó để có thể diễn tả cảm giác đó.
Tháng 10 năm 1996, cuối cùng tôi cũng có được một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi nâng cuốn sách cao qua đầu bằng cả hai tay và sau đó giữ ở trước ngực. Tôi tự nhủ trong tâm: “Thưa Sư phụ, bộ Pháp này con không buông xuống được rồi.”
Tôi chính thức bắt đầu hành trình tu luyện của mình. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới. Kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, tôi đã bị bắt giữ và phải chịu đựng nhiều hình thức tra tấn. Cả gia đình tôi đều bị ảnh hưởng và phải đối mặt với áp lực rất lớn. Tuy nhiên, tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!
Tôi thành tâm hi vọng mọi người có thể được may mắn như tôi và vĩnh viễn đắm mình trong Phật quang!

Đăng ngày 07-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Vụ án xét xử Giang Trạch Dân được nhìn thấy qua thiên mục của một học viên trẻ


Bài viết do mẹ của một học viên trẻ tuổi tại Trung Quốc ghi chép lại theo lời kể của cậu
[MINH HUỆ 4-10-2016] Một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đã chia sẻ những gì cậu đã nhìn thấy trong khi phát chính niệm vào ngày 20 tháng 9 năm 2016. Những điều chia sẻ chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của học viên này và chỉ nhằm mục đích chia sẻ. Các đồng tu nên dĩ Pháp vi Sư và bước tốt trên còn đường tu luyện của bản thân.
Thất bại khi tiêu hủy chứng cứ
Giang Trạch Dân đang xem ti vi thì một người đàn ông gõ cửa. Ông ấy cầm trong tay các chứng cứ liên quan đến việc Giang Trạch Dân đã bức hại Pháp Luân Công và nói rằng đây là những gì mà Giang Trạch Dân đã yêu cầu ông lấy.
Đó là một danh sách cho thấy có bao nhiêu học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại đến chết, bao nhiêu học viên đã trở nên vô gia cư, và bao nhiêu đứa trẻ đã bị mất đi bố mẹ. Danh sách cũng đưa ra bằng chứng về việc có bao nhiêu học viên đã bị giết để lấy tạng. Danh sách cũng bao gồm thông tin về việc bao nhiêu học viên đã bị lục soát nhà, những đồ gì họ đã bị tịch thu và họ đã bị tống bao nhiêu tiền. Danh sách còn bao gồm thông tin về việc bao nhiêu học viên đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân.
Giang Trạch Dân vỗ tay. Một trong những trợ lý của ông ta đã mang ra một hộp khóa kim loại màu trắng và đặt nó trước mặt Giang Trạch Dân. Ông ta yêu cầu người đàn ông này đưa cho ông ta tất cả các danh sách đó và nói rằng sẽ thưởng cho người đàn ông này vì những nỗ lực của ông.
Chiếc hộp đó chứa đầy tiền và người đàn ông đó đã chấp nhận rồi rời đi. Người đàn ông này sau đó đã bị Giang thuê người ám sát.
Giang đặt tất cả chứng cứ vào lò sưởi và châm lửa đốt, bởi vậy nó sẽ cháy khi ông ta ngủ. Tuy nhiên, các danh sách này lại không bị đốt cháy, mà thay vào đó, chúng lại được nhân lên làm nhiều bản, bay ra khỏi căn nhà và được dán lên các bức tường trên khắp các con phố và ngõ hẻm.
Giang tỉnh dậy và vẫn cảm thấy hạnh phúc.
Vụ án xét xử Giang
Các nhân viên cảnh sát mặc thường phục đã đột nhập vào nhà Giang Trạch Dân vào ngày hôm sau. Giang Trạch Dân hoảng sợ và hét lên: “Các anh là ai? Các anh tới đây làm gì? Ai cử các anh tới đây?” Các nhân viên này cho biết danh tính của họ, đặt các chứng cứ trên bàn và nói: “Ngài Chủ tịch đã cử chúng tôi tới để bắt ông. Tốt hơn hết là ông nên đi với chúng tôi.” Giang Trạch Dân đã bị cùm lại và được đưa đến tòa án.
Một cuộc họp báo đã được tổ chức. Cuộc họp báo đã tuyên bố rằng Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại phi pháp trong suốt 17 năm qua và rằng Giang Trạch Dân đã bị bắt vì những tội ác đã gây ra.
Sau đó, Giang Trạch Dân được đưa tới Quảng trường Thiên An Môn trong một chiếc xe có bảo vệ và theo sau là các xe cảnh sát bật còi báo động.
Một chiếc cần cẩu lớn xuất hiện trên Quảng trường Thiên An Môn và Giang Trạch Dân bị treo lộn ngược trên đó.
Nhiều chư Phật và các vị Thần xuất hiện. Chín thanh kiếm rơi từ trên bầu trời xuống và bắt đầu chém vào Giang. Giang cầu xin được xá tội và nói rằng ông ta sẽ không bao giờ bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp nữa. Khi ông ta chết đi, chủ nguyên thần của ông ta bị đưa xuống địa ngục. Ông ta đã bị trừng phạt với các hình thức tra tấn đã từng áp dụng đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp, bao gồm mổ cướp tạng cho tới việc bị hình thần toàn diệt.
Trừ bỏ những người xấu
Các học viên Đại Pháp ngồi trên các tòa sen mà Sư phụ đưa đến và bay lên trời.
Những người không tu luyện nhưng đã hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp hạnh phúc chứng kiến cảnh tượng tráng lệ này. Những người không hiểu chân tướng thì sợ hãi.
Những người không chịu chấp nhận chân tướng, những người từ chối thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc và những người tham gia bức hại các học viên đã bị kéo vào trong một vòng tròn đỏ trên mặt đất. Vòng tròn đó bắt đầu cháy và nó dần dần lún xuống. Ngọn lửa cháy càng ngày càng dữ dội hơn cho tới khi tất cả họ đều rơi xuống địa ngục.
Những người còn lại chứng kiến cảnh tượng hùng tráng của thời khắc Pháp chính nhân gian.
Thay thế vũ trụ cũ
Sư phụ xuất hiện với hình tượng một vị Phật màu vàng trên bầu trời. Tất cả người dân trên thế giới và các học viên Đại Pháp đều cúi chào Ngài. Một Pháp Luân khổng lồ màu vàng (vũ trụ mới) ở phía sau lưng Sư phụ. Tay Sư phụ giữ cho Pháp Luân này xoay chuyển, như hình tượng đã thấy trong chương trình biểu cuối cùng của Đoàn biểu diễn nghệ thuật Shen Yun năm 2015.
Pháp Luân màu vàng này trở nên lớn hơn và bao trùm toàn bộ vũ trụ cũ. Sư phụ đã gỡ bỏ và tiêu hủy vũ trụ cũ. Những người được giữ lại đã tiến nhập sang vũ trụ mới.
Các học viên được hưởng lợi từ Đại Pháp nhưng lại không muốn hi sinh vì Đại Pháp, những người phản bội Đại Pháp và những người đứng về phía đối lập với Đại Pháp đã khóc và cầu xin Sư phụ cấp cho họ thêm một cơ hội nữa.
Sư phụ đã không nhìn họ. Ngài giữ họ trong tay và quay trở về thiên đường.
Sư phụ đã mở ra những thệ nguyện mà mỗi học viên đã từng ký ước với Ngài.
Sư phụ nói với những học viên đã không hoàn thành thệ ước của mình rằng họ sẽ bị xử lý theo những gì đã thiết lập trong thệ ước của bản thân.
Sư phụ đã nói chuyện với những học viên đã đạt viên mãn và sau đó nói với họ hãy quay trở về thiên quốc của bản thân mình để chăm sóc cho những chúng sinh của họ. Tất cả thế giới của các học viên Đại Pháp đã viên mãn đều lộng lẫy và xinh đẹp. Chúng sinh của họ đều đang chào đón họ.
Thế giới của các học viên không tu luyện tốt thì ảm đạm và không có sức sống. Mọi người đều đang khóc và thở dài biểu lộ sự vô vọng.
Sư phụ đã giảng:
“Sư phụ sốt ruột trong tâm, càng tới lúc đó Sư phụ càng thấy gấp. Thời mà tà ác hung hăng, điên cuồng, Sư phụ cũng sốt ruột trong tâm, e rằng chư vị trụ không nổi. Về sau phát hiện vô luận tà ác nhiều bao nhiêu, đệ tử Đại Pháp đều trụ lại được, Sư phụ trong lòng quả thực rất an tâm. Cuộc bức hại này trước khi sắp kết thúc, trong tâm Sư phụ lại sốt sắng hơn. Chúng ta có những người chính là không thanh tỉnh như thế, lẫn theo vào đội ngũ đệ tử Đại Pháp, thì làm sao đây?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)
Tôi cảm nhận rằng thời gian còn lại thực sự là hữu hạn và việc tu luyện là cực kỳ nghiêm túc. Chúng ta không được cô phụ sự từ bi của Sư phụ. Chúng ta cần cố gắng hết sức tu luyện bản thân thật tốt, làm ba việc và hoàn thành thệ nguyện của chúng ta.

Đăng ngày 6-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại San Francisco năm 2016 đã tăng cường chính tín cho các học viên Châu Âu


Bài viết của Đức Tường và Đường Tú Minh, phóng viên báo Minh Huệ ở San Francisco
[MINH HUỆ 26-10-2016] Trong Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại San Francisco 2016, diễn ra vào ngày 24 tháng 10, các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở châu Âu đã được truyền cảm hứng thông qua những bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và giảng chân tướng của các học viên. Những chia sẻ về thực tu một cách vững vàng tinh tấn thông qua hướng nội tìm chấp trước và kiên định thực thi hạng mục giảng chân tướng cứu độ chúng sinh đã tạo động lực cho các học viên đến tham dự Pháp hội.
32ce5c6f09ce98af0deb76c9889ddc20.jpg
Ngày 24 tháng 10 năm 2016, tại nhà hát Bill Graham Civic, gần 6.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp từ khắp nơi trên thế giới đã tham dự Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại San Francisco năm 2016.
Học viên Robert Rook là một sinh viên trường Luật đến từ Đức. Anh ý thức được rằng, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp thì cần phải chủ động quyết định những gì nên làm và phải cố gắng hết sức để thực hiện việc đó. Chia sẻ của một đồng tu về việc làm thế nào mà anh ấy có thể làm việc một cách tích cực và hiệu quả cho tờ báo The Epoch Times (Đại Kỷ Nguyên) đã khiến Robert rất ấn tượng. Qua đó, Robert đã đối chiếu lại với những công việc dở dang của mình. Anh đã quyết định sẽ tập trung sức lực để hoàn thành những việc này thay vì chuyển nó cho người khác thực hiện.
Học viên người Áo KatjaHausmann cho biết mỗi bài chia sẻ đều rất hấp dẫn và cô đã lắng nghe từng chữ một cách rất cẩn thận. “Mỗi bài chia sẻ đều giúp tôi học được nhiều điều. Ví dụ như, tôi luôn luôn muốn học được tiếng Trung Quốc để có thể giảng chân tướng về Đại Pháp cho người Trung Quốc, nhưng tôi luôn nghĩ học nó rất khó. Một học viên người Ấn Độ đã chia sẻ cách anh ấy áp dụng để học tiếng Trung để có thể giảng chân tướng về Đại Pháp tốt hơn. Tôi thấy mình có thêm động lực. Khi người ta thực sự mong muốn làm điều gì đó, thì họ có thể thực hiện nó…Pháp hội này đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi. Tôi có thể cảm nhận được trường năng lượng mạnh mẽ và an hòa. Tôi phải tinh tấn và từng bước làm tốt hơn… Mặc dù Sư phụ không đến, nhưng tôi luôn có cảm giác Sư phụ có mặt ở đây. Cảm giác đó thật là tuyệt vời!”
Bà Hausmann đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được ba năm. Sau khi xem chương trình biểu diễn nghệ thuật Shen Yun, bà đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà chia sẻ, tu luyện đã khiến bà trở nên sáng suốt và bình tĩnh hơn. “Trước khi tôi tu luyện, nếu có ai đó nhận xét tôi là một người bình tĩnh, thì đấy là họ đang nói đùa.” Gia đình và bạn bè của bà, đặc biệt là chồng của bà đã chứng kiến sự thay đổi lớn lao này của bà. Chồng bà rất ủng hộ việc bà giảng chân tướng và đã tận tình giúp đỡ bà.
3513f2c24689edf715c45de87b6e9956.jpg
Học viên KatjaHausmann (bên trái) và học viên Robert Rook (thứ hai từ phải sang) tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở San Francisco.
Học viên Tatiana Brug đến từ Ukraine đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ khi 15 tuổi. Thông qua cha mình, cô biết tới Pháp Luân Đại Pháp. Tiatiana cho biết, việc tham dự Pháp hội này đã khiến cô tín Sư tín Pháp hơn. Cô đã hiểu được ý nghĩa của việc Sư phụ cấp cho chúng ta một hình thức tu luyện thông qua những Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm như thế này. Cô nói: “Lúc này, tôi có thể cảm nhận được Sư phụ đang ở ngay bên cạnh chúng ta. Tôi biết Sư phụ có thể nhìn thấu những chấp trước và nhân tâm của tôi. Trước đây Ukraine đã từng là một nước cộng sản. Chúng tôi vẫn bị ảnh hưởng của văn hóa Đảng sâu sắc, đặc biệt là tâm tranh đấu. Tôi đã cố gắng tham dự các Pháp hội quốc tế, để học hỏi từ những học viên đến từ nhiều nước khác, và giải thể văn hóa Đảng bám rễ trong tôi.”
b065a9c26a75fcd0abb6ad1dc0d1b580.jpg
Học viên Tatiana Brug tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở San Francisco
96e875a1e5c8251d09aa06264726594d.jpg
Học viên đến từ Israel, bà Aviva tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở San Francisco
Vào một buổi tối cách đây 14 năm, trên một con phố, bà Aviva đã bắt gặp một cặp vợ chồng học viên Pháp Luân Đại Pháp đang giơ tấm biểu ngữ có nội dung “Chấm dứt cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc”. Họ đã đưa cho bà một tờ thông tin giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Rồi sau đó bà đã bắt đầu tu luyện. Bà đã sống ở Đài Loan một thời gian ngắn và tham dự lớp học tiếng Trung cơ bản.
Bà nói: “Có rất nhiều du khách người Trung Quốc tới sân bay, nhưng họ không thể nói được tiếng Anh. Tôi muốn học một vài câu tiếng Trung để có thể nói chuyện với họ, giống như việc đồng tu vừa rồi đã chia sẻ kinh nghiệm học tiếng Trung của anh ấy.”
Aviva cho biết bà đã học hỏi được rất nhiều điều thông qua buổi chia sẻ này: “Điều quan trọng là phải hướng nội. Dù thế nào chăng nữa, là người tu luyện, chúng ta cũng cần hướng nội tìm lỗi của bản thân mình. Hôm nay tôi được các đồng tu chia sẻ về việc họ đã hướng nội như thế nào. Việc này thực sự truyền cảm hứng cho tôi. Tôi có thể cảm nhận được một dòng năng lượng và cảm giác toàn thân bay bổng. Tôi sẽ tu luyện tinh tấn hơn nữa.”

Đăng ngày 7-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Cải biến quan niệm – Loại bỏ tâm sắc dục


Bài viết của đệ tử Đại Pháp Đại lục
[MINH HUỆ 29-2-2012] Sắc dục là một đại quan của người tu luyện, nếu muốn làm được tốt thì phải ngộ minh bạch từ trên Pháp, chuyển biến quan niệm, còn phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân, tăng cường ý chí lực, nhất định không được buông thả, nắm chắc từng tư từng niệm của mình, làm được chân tu, thực tu, mới có thể tu lên được. Nhìn thấy có đồng tu mê hoặc, thống khổ, trầm luân ở phương diện này, trường kỳ ở trong ma nạn, chưa có thể đề cao lên, xét điều này, tôi viết ra thể ngộ của bản thân về phương diện này, hy vọng có chỗ trợ giúp cho sự đề cao của đồng tu, chỗ nào không thích đáng xin từ bi góp ý.
1. Tôi từng có một cuộc hôn nhân
Tôi kết hôn năm 28 tuổi, tính vợ tôi nóng nảy, không biết điều, cực kỳ yêu tiền tài, chúng tôi thường gây lộn, tôi nhớ có một lần tức giận, tôi đánh cô ấy rất nặng, xong rồi cũng rất hối hận. Có một năm, dịp tết cô ấy không cùng tôi trở về nhà bố mẹ, cũng không cho tôi trở về nhà bố mẹ ăn tết, qua tết tôi âm thầm trở về nhà chúc tết bố mẹ, cô ấy tức đến nỗi phá hỏng ảnh cưới, còn xé nát quần áo của tôi, lúc đó những chuyện xung đột xảy ra quá nhiều, tôi thường xuyên bị cô ấy làm cho tức giận đến ngực đau nhức, vô cùng khổ não về cuộc hôn nhân bất hạnh của mình!
Sau khi tu Đại Pháp tôi khá lên nhiều rồi, không còn tức giận như thế nữa. Sau khi Đại Pháp bị bức hại, tôi đã từng bị bắt giữ phi pháp, đã mất đi công việc, sau đó, cô ấy cầm lấy tiền bỏ lại chồng con và tức giận bỏ đi, tôi với con ở nhà bố mẹ sống rất vất vả, sau đó, nghe người bà con nói, cô ấy sống cùng với một đầu bếp một thời gian rồi chia tay. Sau ba năm cô ấy trở về liền bán nhà đi, lại qua một năm, cô ấy muốn bàn chuyện ly hôn với tôi, tôi không đồng ý, cô ấy liền dẫn người ở tòa án đến nhà tôi, xét xử ly hôn ngay tại chỗ, sau khi cưỡng chế ly hôn, cô ấy cũng không đáp ứng chi phí nuôi con mà tòa án phán xử.
Hiện giờ nhắc đến những chuyện này tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng, nhưng lúc đó thật sự rất thống khổ, ở đây có chỗ thiếu sót trong tu luyện của bản thân, còn có cả can nhiễu của tà ác, nói chung, đó là quá trình tu luyện. Hiện giờ tôi có thể từ bi mà đối diện với sinh mệnh bị lạc lối này rồi, không nhìn vào một đời một kiếp của cô ấy, hy vọng cô ấy có thể có một tương lai tốt đẹp. Lúc đó đối diện với nạn lớn, tôi không hề bị gục ngã, không bị lạc lối, kiên tu Đại Pháp, có thể siêu thoát vượt lên, điều đó là đáng quý nhất. Hiện giờ sau khi quan niệm chuyển biến rồi, càng hiểu rõ rằng lý của cõi người đều là phản lại, tôi đã trả xong ác duyên, tiêu nghiệp, tâm tính đề cao rồi, thật đúng là hảo sự.
2. Nhận rõ tâm sắc dục không phải là tôi
Thông qua học Pháp tôi đã minh bạch rằng, con người luân hồi trong lục đạo, khi chủ nguyên thần chuyển sinh thành thực vật, đá, là sẽ không có dục vọng đối với [người] khác giới, sinh mệnh chân chính của con người là nguyên thần, nó là không có tâm sắc dục. Quan niệm sắc dục là bởi vì có cái thân người rồi, mà hậu thiên hình thành, nó là để duy trì một loại trạng thái sinh tồn của con người, những chuyện về phương diện này là quy về ma quản. Thân thể người tu luyện có thể đạt đến âm dương cân bằng, từ đạo lý mà nói, sắc dục sẽ không giống như người thường mạnh mẽ như thế. Hơn nữa tùy theo việc không ngừng luyện công, thân thể sẽ không ngừng chuyển hóa hướng đến vật chất cao năng lượng, trở thành Thần thể, Thần là không có tâm sắc dục, Họ cho rằng đó là việc vô cùng dơ bẩn, cũng giống như trong Pháp đã giảng:
“Tại cao tầng mà nhìn, [họ] nói rằng người thường ở xã hội đối với bùn đất quả là không ngại bẩn, ở mặt đất mà chơi nghịch bùn đất vậy.” (Chuyển Pháp Luân)
Đó là nhận thức và cảm nhận của Thần, chỉ có con người mới cho rằng đó là việc hay, việc thoải mái hưởng thụ, cho nên mới hướng đến, theo đuổi, chúng ta phải chuyển biến quan niệm, kiên quyết phân rõ nó, loại bỏ nó, không bị nó dẫn động mà nghĩ, mà nói, mà làm [theo nó].
Tâm sắc dục cũng là vật chất, sinh mệnh, nó phải thường xuyên bổ sung năng lượng, nếu không thì sẽ suy yếu, lâu dài rồi sẽ chết đi, nó bổ sung năng lượng như thế nào đây? Nó khiến con người nhớ đến, tưởng tượng, xem sách báo, ti-vi, nghe nhạc vui v.v.., [rồi] đi nói, làm, nghĩ tưởng thì sẽ có thể thu được năng lượng bổ sung, nó khống chế các cảm quan của con người, khiến con người thu được sự vui thú hư giả, hưởng thụ ảo giác khoái cảm của thân thể, đầy đủ về tinh thần, hoàn toàn làm cho con người mê ở thế gian, không thể tỉnh ngộ, nó khống chế con người tạo nghiệp quá nhiều, oan oan tương báo, thống khổ vô tỷ! Sở dĩ tôi phải chịu cái nạn lớn như thế, cũng là do tạo nghiệp lớn về phương diện này khi còn làm người thường tạo nên. Chúng ta nhất định phải thanh tỉnh, ở thế gian chịu khổ là việc tốt, hưởng lạc là việc xấu, nhất là năng lượng của người tu luyện lớn, chỉ hơi không chú ý, tự biết hay không tự biết sẽ cấp cho nó năng lượng bổ sung, ngược trở lại, nó sẽ hại bạn. Huống là còn có ma khống chế, gia cường nó, cho nên người tu luyện nhất định phải giữ vững bản thân, thanh tâm quả dục, trường kỳ kiên định làm được chân tu, thực tu mới có thể loại bỏ tâm sắc dục, đạt được yêu cầu tiêu chuẩn của Đại Pháp.
3. Tiêu chuẩn yêu cầu của Đại Pháp đối với người tu luyện mà cá nhân tôi ngộ được
“Chúng tôi [đã] giảng, rằng chư vị không thể vì điều này mà làm cho gia đình bất hoà; do đó tại giai đoạn mà chư vị đang có hiện nay, chư vị coi nó thật nhẹ, duy trì sinh hoạt vợ chồng hài hoà như bình thường là được rồi; tương lai [khi] đến một tầng nhất định sẽ có trạng thái của tầng ấy; [còn] hiện tại là như thế này, chúng tôi yêu cầu chư vị thực hiện như thế này là được rồi. Đương nhiên không thể giống như trạng thái của xã hội hiện nay, không được thế!” (Chuyển Pháp Luân)
Vậy thì từ tầng thứ cao thì Đại Pháp giảng thế nào đây?
“Tương lai khi tu luyện ở cao tầng, không cần tôi bảo chư vị, chư vị tự mình [cũng] sẽ biết [cần] làm thế nào, lúc ấy sẽ có trạng thái khác; duy trì sinh hoạt hài hoà.” (Chuyển Pháp Luân)
Từ trên Pháp mà nhận thức Pháp, so sánh hai đoạn Pháp này thì có thể thấy được, đoạn Pháp thứ hai chữ ‘hài hòa’ ở cuối là không có hai chữ ‘vợ chồng’, cũng tức là nói, tu luyện đến tầng thứ cao, không có sinh hoạt vợ chồng cũng có thể đạt đến trạng thái hài hòa như nhau, đến tầng thứ cao là phải triệt để đoạn dục.
Có một số người cũng ngộ được rồi, [nhưng] đối diện với hiện thực, vì sao lại không làm được? Bởi vì có một đoạn Pháp bạn chưa làm được:
“Hôm vừa rồi tôi có giảng ‘Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh’, nghĩa là năng lượng tản xạ từ thân thể chúng ta có thể [điều] chỉnh lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn. Như vậy dưới tác dụng của trường này, khi chư vị không nghĩ gì đến chuyện ấy, thì vô hình chung cũng ước chế ái nhân của chư vị. Chư vị không động niệm, chư vị cũng sẽ không động niệm ấy, thì họ cũng không nghĩ đến.” (Chuyển Pháp Luân)
Chính là lúc bình thường từng tư từng niệm của bản thân chưa giữ được vững, đã động tà niệm sắc dục, chưa làm được chân tu, thực tu, những chuyện này đồng tu đã bàn rất nhiều, tôi cũng không nói nữa. Còn nữa chính là do các loại nhân tâm quan niệm chưa cải biến, rất nhiều mối lo chưa buông bỏ tạo thành.
4. Cải biến những nhân tâm quan niệm bất chính
Chúng ta tu luyện trong người thường, khó tránh khỏi việc có vợ chồng, điều này động chạm đến một vấn đề về hoàn cảnh, có những đồng tu ở phương diện này chưa làm được tốt, khiến bản thân trường kỳ lâm trong ma nạn, xung quanh đều là nạn. Tôi thường nghe đồng tu nói: “Nếu tôi đoạn dục, chồng tôi sẽ gây sự với tôi.” “Giới [cấm] dục, mọi người không hiểu, đó là phá hoại Pháp.” Hoặc là trong tâm nghĩ: “Chồng mình ở bên ngoài thời gian dài, vì cái nhà này mà làm việc vất vả, rất không dễ mà về nhà được một lần, chồng có đòi hỏi, thì mình phải tận trách nhiệm của người vợ.” “Cuộc sống người ta ngắn ngủi, người nhà không tu luyện, chỉ có chút niềm vui này, mình tu Đại Pháp khiến người nhà lo lắng sợ hãi, nếu mình đoạn dục, vậy thì cũng quá có lỗi với họ.” v.v.. rất nhiều cách nghĩ. Những thứ đó đều là nhân tâm quan niệm cả, đã tạo cho mình cái khung, dường như là bản thân đào một cái hố, sau đó lại nhảy vào, mấy năm thậm chí mười mấy năm vẫn không ra, càng không nói đến việc đề cao tầng thứ đoạn dục nữa, bởi vì bạn chưa ngộ minh bạch từ trên Pháp, quan niệm chưa chuyển biến.
Tu luyện chính là tu lối nghĩ của con người, hết thảy đều là “tu tại tự kỷ, công tại sư phụ” (Chuyển Pháp Luân). Bạn từ trên Pháp nghĩ được đúng rồi, thì có thể vượt quan, mà những lối nghĩ này của bạn vừa hay lại đang cản trở Sư phụ giúp bạn.
Bạn nên nghĩ rằng: “Các vị nên trợ giúp tôi tu luyện, đây là bản nguyện của các vị khi đến thế gian, các vị phải giữ vững cho tốt tâm sắc dục của các vị, yên tĩnh ở tại đó, không được can nhiễu tôi.” Chính là đồng thời làm thuần tịnh bản thân, cùng câu thông giao lưu với nguyên thần của họ, xin Sư phụ gia trì, phát chính niệm thanh trừ tâm sắc dục của họ, tình huống có thể sẽ không giống nhau. Chúng ta cũng nên nghĩ rằng: “Sau khi đoạn dục, mối quan hệ vợ chồng của mình sẽ càng trở nên hài hòa, chồng sẽ càng thêm ủng hộ mình đi làm ba việc.” Đây chính là uy lực của Đại Pháp, sự tất nhiên của tu luyện.
Sư phụ có thể lập tức lấy xuống vật chất sắc dục của chúng ta và người nhà, đây là việc hết sức nhỏ, nếu như vậy thì cũng không phải là tu luyện nữa, cho nên vẫn phải tu một cách kiên định chắc chắn mới được. Tôi nhớ có đồng tu đọc “Tây Du ký” có một đoạn thế này, nương tử bị yêu quái cướp đi bắt thành thân, vị Thần cho cô một bảo vật, yêu quái liền không dám đến gần. Đồng tu liền xin Sư phụ cũng cho cô một bảo vật giống như thế, kết quả cũng đoạn dục rồi. Kỳ thực có rất nhiều đồng tu làm được rất tốt. Nhưng việc đơn thân tu luyện bỏ tâm sắc dục cũng là rất nghiêm [túc].
5. Thể hội về đơn thân tu bỏ sắc dục
Trước kia tâm sắc dục của tôi rất nặng, khiến cho thân thể rất không tốt, năm 33 tuổi, vợ bỏ tôi, lúc đó thân thể hay có những giai đoạn rất khó chịu, tôi biết đó là sắc dục cần bổ sung năng lượng, phản ứng lên thân thể tôi, tôi kiên định tu luyện ý chí, giữ vững tâm tính, về sau nó đã trở nên yếu rồi, dần dần tiêu mất rồi, cho đến nay đã đoạn dục được 30 năm rồi, đúng là không dám tưởng tượng, tôi có thể đoạn dục, đây đều là thể hiện cụ thể của Phật Pháp vô biên.
Người tu luyện là tuân theo Thiên lý mà hành sự, Trời mà người thường nói thông thường là chỉ Thiên đình, Thiên đình quản lý những việc ở nhân gian; chúng ta biết rằng Trời trong quá khứ là cựu thế lực, biểu hiện cụ thể là cái đĩa kia, hiện giờ đã bị hủy rồi; Trời của hôm nay chính là Đại Pháp Sư phụ. Hôn nhân là do Thần cụ thể quản. Tôi nghĩ bản thân lúc làm người thường chưa làm được tốt, nếu như đã tu luyện rồi thì phải nghiêm khắc chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp mà làm cho tốt, lưu lại tấm gương cho người tương lai.
Nhìn thấy có đồng tu chưa làm tốt ở phương diện này, bị bức hại đến mức mắc bệnh, ngồi trong lao ngục, mất đi nhục thân, [tôi] cảm nhận sâu sắc sự nghiêm túc của tu luyện, buông lơi là không được. Tu luyện là giảng thân, khẩu, ý, đơn thân tu luyện chủ yếu nằm ở ý, tôi nhớ những năm đầu, bởi vì vợ chồng không hạnh phúc, nên hết sức mong mỏi một hôn nhân mỹ mãn, thường xuyên nghĩ đến đồng nghiệp trước kia trong đơn vị ôn hòa hiền thục, có lúc xuất hiện ở trong mộng, về sau từ trên Pháp ngộ được, vận mệnh của người ta không phải là bản thân mong muốn an bài là được, người tu luyện không được vọng tưởng, thương cảm. Hiện giờ đã hiểu ra người tu luyện mà động nhân tâm nghĩ các việc [đó], kỳ thực là hại người hại mình. Bởi vì trong Pháp có giảng:
“Các tăng nhân trong quá khứ coi việc này rất [quan] trọng, bởi vì hễ động niệm là họ đang tạo nghiệp.” (Chuyển Pháp Luân)
Tu luyện là không có đường tắt, nhiều năm nay, các loại khảo nghiệm mà tôi trải qua cũng không ngớt, khi nhân tâm nổi lên, có lúc người vợ trước kia liền xuất hiện trong mộng, hoặc người khác giới thiệu cho bạn đối tượng, có người nữ chủ động tiếp cận bạn, còn có can nhiễu, khảo nghiệm giữa đồng tu khác giới, đó đều là trường không gian của bản thân không thuần tịnh buông lơi tu luyện chiêu mời đến. Học Pháp cho nhiều, nghiêm khắc yêu cầu bản thân thì sẽ vượt qua.
“Tại lịch sử hoặc tại không gian cao tầng, mà xét [một] người có thể tu hay không, [thì] coi những thứ dục vọng và sắc của người ấy [là] rất chủ yếu; do vậy chúng ta thật sự phải coi những thứ ấy thật nhẹ.” (Chuyển Pháp Luân)
Hy vọng các đồng tu vào giai đoạn cuối cùng của Chính Pháp, loại bỏ tâm sắc dục, chỉnh thể thăng hoa, chỉnh thể đề cao.
Trên đây chỉ là hiểu biết của cá nhân, chỗ nào sai lệch xin từ bi góp ý.

Đăng ngày 5-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.