Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 20-3-2017] Có một học viên nam trẻ tuổi đã cùng tôi làm rất nhiều hạng mục chứng thực Pháp khác nhau. Do công việc bận rộn, cộng thêm con nhỏ mới sinh chưa đầy một tuổi, nên thời gian gần đây anh ấy xuất hiện lười biếng trong học Pháp và tu luyện, bị tà ác lợi dụng sơ hở. Biểu hiện trong không gian người thường là xuất hiện triệu chứng thở dốc khá nghiêm trọng, ảnh hưởng đến việc học Pháp tu luyện và thậm chí ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày. Bởi vì tôi sống một mình, nên tôi đã bảo anh ấy đến chỗ tôi để cùng nhau học Pháp, luyện công liên tục mấy ngày, nghiêm túc hướng nội. Tuy rằng triệu chứng nghiệp bệnh có giảm bớt, nhưng chưa được trừ tận gốc.
Một đêm, do nhiều ngày liên tục phát chính niệm cường độ cao, đồng tu ngủ say sưa như một đứa trẻ. Bỏ đi những ưu phiền buồn bực, gương mặt mỉm cười bình yên ngủ trên ghế sofa ở phòng khách. Còn tôi thì không ngừng liên tục phát chính niệm.
Ở đây tôi muốn nói rõ một điểm: Trải qua 22 năm tu luyện Đại Pháp, tôi đã ở trong trạng thái tiệm ngộ nhất định. Tư tưởng của tôi cùng với thân thể tu luyện ở không gian khác là hợp nhất. Ý đến là công đến, tâm đến là thân đến. Ở trong định, tôi đã vượt qua hàng trăm triệu năm quá trình sinh mệnh của đồng tu. Tôi phát hiện trong một thời kỳ lịch sử xa xôi, vị nam đồng tu này đã từng chuyển sinh thành một vị Thần biển trong thần thoại của phương Tây. Trong thế giới thần thoại phương Tây, vị đó cai quản một thế giới đại dương. Bức tượng Thần biển mà chủng tộc mỹ nhân ngư thờ cúng ở trong cung điện dưới đáy biển mang hình tượng của nam nhân ngư, trong tay cầm chiếc đinh ba. Vật cúng tế cho Thần biển là rất nhiều những hạt ngọc trai lớn trắng tinh, được đặt trong vỏ sò. Trong khi tôi đang quan sát quá trình cúng tế của chủng tộc mỹ nhân ngư, đột nhiên nước biển trở nên sáng ngời, xuất hiện rất nhiều hạt ánh sáng, từ đó dẫn tôi đến cánh cổng mở ra một thời không của không gian khác.
Trong nháy mắt tôi tiến nhập vào không gian khác. Sau khi tiến nhập tôi nhìn thấy một đại dương xanh biếc mênh mông bát ngát, bầu trời rộng lớn xanh thẳm với nhiều đám mây trắng, gió nhẹ thổi vào mặt, ánh sáng ấm áp và không khí mát mẻ. Trên bầu trời có ba mặt trời, khi nhiệt độ tăng cao đến một mức nhất định thì ba mặt trời hợp thành một, phát ra ánh hào quang ấm áp. Nhìn về phía xa, giữa đại dương có một hòn đảo lớn, trên đảo có các loài thực vật nhiệt đới rậm rạp. Ở đó vách núi cao lớn dựng đứng, trên không trung có một loại rồng khổng lồ có cánh đang bay lượn, rất giống những con rồng trong truyền thuyết thần thoại phương Tây. Thân thể của chúng có rất nhiều màu, trên thân có vảy mịn và đôi cánh khổng lồ, đuôi rất dài. Sau khi phát hiện ra tôi, chúng phát ra âm thanh rất lớn như sấm của loài rồng, bất chợt có rất nhiều con thú hình rồng bay lên từ hòn đảo, trên mỗi con có một kỵ sĩ rồng mặc áo giáp, áo giáp có cùng màu sắc với thân rồng, tạo thành ba đội hình mũi tên, bay lên phía trước tôi. Chúng bay sát mặt biển, dường như chỉ đường cho tôi tiến về phía trước. Đi về phía trước, tôi nhìn thấy trên mặt biển có các Thần thú đang đi tuần tra, như cá heo, hải mã, cá voi khổng lồ… Trên biển thậm chí còn có một nhóm người đang đi qua, có sinh mệnh có hình tượng nam, có sinh mệnh có hình tượng nữ, y phục phất phơ tung bay, giống như đang lơ lửng trong nước, dần dần bơi về phía xa…
Khi sắp tiếp cận đất liền, các loài chim trên bờ biển thấy có kỵ sĩ rồng bay tới liền nhộn nhịp kêu lớn tránh về hai bên để nhường đường bay. Trên bờ biển là bãi cát trắng, có những chiếc thuyền buồm lớn giống như ở phương Tây cổ đại, có cái đang căng buồm xuất phát, có cái thì đang đậu gọn gàng ở bến tàu. Nhóm người tại bờ biển đang rất bận rộn, họ có cách ăn mặc giống hình tượng người phương Tây cổ đại, tóc màu vàng hoặc đỏ. Tôi bay theo trên không theo sau chín con rồng khổng lồ cùng với kỵ sĩ rồng, nhìn thấy những ngọn núi cao vút ẩn trong mây, những con sông lớn, rừng rậm rộng lớn vô tận, thảo nguyên bất tận trải dài xanh biếc, cùng các loại Thần thú.
Trên thảo nguyên bát ngát có một đàn Thiên mã màu trắng đang phi nước đại, đằng sau đàn bạch mã có một sinh mệnh mang hình tượng nửa người nửa ngựa đang chạy theo. Thân thể của họ có màu nâu nhạt, hình tượng nam thì vạm vỡ, đầu đội mũ giáp đơn giản, thân khoác áo giáp ngực, người đeo cung tên và túi đựng tên, tay cầm một cây thương nhọn. Hình tượng nữ của sinh mệnh nhân mã cũng mặc áo giáp ngực, hình thể nhỏ nhắn xinh xắn, cao tầm 1 mét 8, dài 3 mét, hai bên lưng đeo đoản kiếm. Họ đang chăn thả Thiên mã. Lúc đến dòng sông, Thiên mã nhao nhao mở rộng đôi cánh màu trắng bay qua dòng sông, còn sinh mệnh nhân mã thì nhảy một cái là vượt qua dòng sông rộng lớn…
Tôi còn trông thấy rất nhiều thành phố và thị trấn phồn hoa. Kiến trúc và phong cách ăn mặc đều giống như phong cách du mục Bohemian ở Trung Âu. Mọi người đều mặc trang phục màu trắng. Hình tượng nam thanh niên đeo cành ô-liu với chất liệu khác nhau trên đầu, biểu thị đẳng cấp và cảnh giới của sinh mệnh đó. Nữ giới có tóc màu vàng và đỏ, búi tóc ăn mặc giống như trang phục thời La Mã cổ đại, cổ đeo trang sức ngọc hình hoa tường vi màu đỏ. Hình tượng nữ vị thành niên thì trên đầu tết bím tóc, trên bím tóc cài một hoặc vài đóa hoa bách hợp màu trắng.
Tiếp theo, kỵ sĩ rồng dẫn tôi đến một quần thể kiến trúc khổng lồ bằng đá ngọc màu trắng. Trên không trung tất cả đều chuyển hướng bay về phía bên trái trên vùng đồng bằng màu xanh lục. Quần thể kiến trúc màu trắng cực kỳ hùng vĩ, trang nghiêm, tao nhã. Nhưng ngoại trừ cấm vệ quân giống như thời La Mã đang bảo vệ bên ngoài cửa cung và những kiến trúc quan trọng, không có sinh mệnh nào được tùy ý đi lại. Chỉ có những bông hoa tường vi với đủ màu sắc khác nhau đang nở rộ xinh đẹp, dưới ánh mặt trời tỏa ra hương thơm mát mẻ dễ chịu. Giữa quần thể kiến trúc đó, tôi thấy chính điện trong Thiên cung là một căn phòng lớn được chống bởi rất nhiều cột trụ màu trắng rất lớn. Phần trên và phần giữa của cột trụ và tường đều có những họa tiết trang trí tinh xảo bằng vàng. Tiến vào đại sảnh của đại điện, ở chính giữa có một hồ nước hình chữ nhật hướng về ngai vàng của hoàng đế. Trong hồ nước xanh có những viên trân châu lớn màu trắng. Hai bên ngai vàng có 12 chỗ ngồi nhỏ màu vàng, trong phòng bày biện phong phú xa hoa, nhưng cung điện rộng lớn lại yên tĩnh không một tiếng ồn.
Bước ra khỏi đại điện, tôi nhìn thấy xung quanh kiến trúc mỗi tòa cung điện đều có những khu lâm viên do hoa cỏ và cây cối tạo thành, phối hợp với những đặc điểm kiến trúc ở đó, thể hiện các loại phong cách khác nhau: Có chỗ hoa lệ tinh xảo, có chỗ đơn giản thanh thoát, có chỗ cẩn thận khéo léo. Tôi đi đến phía trước một kiến trúc hình tròn màu trắng, kiến trúc này bốn phía đều có những cột trụ hình vuông, dùng ngôn ngữ của nhân loại thì gọi là Cung điện Thủy tinh.
Tiến vào trong Cung điện Thủy tinh, nền nhà và bốn phía hoàn toàn được làm bằng thủy tinh. Nền nhà trong suốt nối thẳng đến đỉnh, và được khảm nạm một đóa hoa tường vi lớn màu đỏ đang nở rộ. Đặt ở phía Nam và hướng về phía Bắc là một bức tranh chân dung lớn, vẽ hình tượng vị nam đồng tu này tại Thiên An Môn đang giương tấm biểu ngữ chứng thực Pháp. Ánh mắt đồng tu kiên định và không sợ hãi, mang theo nụ cười thản nhiên nhìn về phía trước!
Tôi từ các góc độ khác nhau nhìn bức họa, thì đều là hình tượng lập thể tại các góc độ khác nhau của đồng tu. Ngắm nhìn bốn phía bức tường có các bức họa vẽ hình tượng đại biểu cho các lần chuyển kiếp của đồng tu tại các thời kỳ khác nhau ở thế gian, trong đó có một bức vẽ hình tượng Thần biển, tay cầm cây đinh ba.
Đi vào giữa đại sảnh, một chùm ánh sáng từ mái vòm trong suốt chiếu lên người tôi, lập tức trong đại sảnh xung quanh thân thể tôi xuất hiện rất nhiều thiên thể, tinh hệ cùng thiên hà vận hành như một bức ảnh lập thể. Tôi giống như đang đi vào vũ trụ bao la, hơn nữa từng thời khắc đều vận hành thuận theo sự vận chuyển của những thiên thể, tinh hệ đối ứng với sự việc xảy ra trong thế giới đó. Tại vị trí trung tâm của thiên thể đó, có một tinh hệ vô cùng nhỏ bé bị ánh sáng vàng bao trùm xung quanh, đó chính là tiểu vũ trụ đối ứng với địa cầu của chúng ta.
Ra khỏi Cung điện Thủy tinh, tôi đứng ngắm nhìn quần thể kiến trúc hoàng cung, nếu như kiến trúc giống như âm nhạc đọng lại, thì đó là một khúc nhạc khí thế hào hùng, với cảnh sắc tráng lệ, sáng sủa và đầy màu sắc. Tôi chuẩn bị rời khỏi quần thể kiến trúc hoàng cung. Đột nhiên tâm tôi chấn động bởi sự trang nghiêm và trống trải!
Lúc trước khi kỵ sĩ rồng bay qua thảo nguyên rộng lớn, đã tập hợp đội hình đông đảo các binh sĩ thần tộc. Binh sĩ thần tộc thân mặc giáp da tương tự như binh sĩ La Mã cổ đại, đầu đội mũ giáp và đi giày chiến xếp thành từng hàng chỉnh tề. Phía trước là chín kỵ sĩ rồng, bên cạnh họ là chín con long thú to lớn cao gần 10 mét, phía sau là đội hình các binh sĩ cầm những tấm khiên lớn, lao, đoản kiếm và các loại vũ khí của các chiến sĩ thần tộc.
Hai bên của đội hình có hai kỵ sĩ cưỡi Thiên mã, phía trước có một đội quân gấu trắng, phía sau là một đội cung thủ do các Thần thú nhân mã tạo thành. Phía trước của toàn bộ đội hình có một vị Thiên thần có hình tượng nam, đầu đội một cành ô-liu màu vàng đi đến gần tôi, đưa tay phải lên trước ngực và hướng về phía tôi hành lễ, đồng thời các binh sĩ thần tộc và các loại Thần thú cũng cúi đầu hành lễ.
Vị Thiên thần hướng về phía tôi nói: “Đệ tử chính Pháp tôn kính, cảm tạ ngài tới thăm Vương quốc Tường vi của chúng tôi, cảm tạ ngài đã trợ giúp vị Quốc Vương của chúng tôi đang chuyển sinh ở nhân gian – chính là vị đồng tu của ngài. Chúng tôi cũng khẩn cầu ngài truyền đạt lại với đồng tu rằng chúng tôi vô cùng nhớ Quốc Vương. Xin ngài chuyển bức gia thư này tới Quốc Vương của Thiên quốc chúng tôi. Cuối cùng xin ngài hãy chấp nhận lời cảm tạ chân thành nhất của chúng tôi!”
Tôi chắp tay hợp thập, nhận lấy một cuộn thư, trên đó có phong ấn hình hoa tường vi màu đỏ. Hành lễ xong, vị Thiên thần từ từ lùi xuống nhập vào đội quân. Các chiến sĩ thần tộc lại một lần nữa đứng hành lễ chỉnh tề.
Các kỵ sĩ rồng ở phía trước hạ mặt nạ vàng kim xuống, đồng thời tất cả kỵ sĩ bước lên phía trước thần thú của mình, rút đoản kiếm ra. Tất cả các chiến sĩ thần tộc đều ngẩng đầu, mắt nhìn về phía trước, ánh mắt sáng ngời. Tiếp theo, long thú màu vàng kim đứng đầu kêu lên một tiếng ngắn và cao vút, các chiến sĩ thần tộc bắt đầu dùng kiếm đập vào khiên tạo thành tiết tấu, phát ra tiếng nổ vang, có trật tự nhưng vẫn kinh hồn động phách: Thùng! Thùng! Thùng! Thanh âm kia giống như tiếng tim đập của vô số các chiến sĩ trên chiến trường. Ánh mắt của mỗi chiến sĩ thần tộc lóe lên thần sắc kiên định không sợ hãi, giống với ánh mắt của đồng tu khi anh đang giơ tấm biểu ngữ chứng thực Pháp ở Quảng trường Thiên An Môn. Các thần thú há miệng hở ra răng nanh thở hồng hộc mạnh mẽ, gầm mà không phát ra âm thanh. Kèm theo nhịp đánh, các chiến sĩ thần tộc bắt đầu cất lên tiếng hát:
“Khi thế giới suy đồi sắp sụp đổ,
Lúc mây đen che lấp ánh mặt trời
Ngài, Vương chủ vĩ đại của chúng tôi, cảm hóa bởi Sáng thế chủ,
Bước trên con đường gập ghềnh gian nan, trong gió tuyết, phá tan sương mù hắc ám, vung lưỡi kiếm sắc bén,
Chém hết yêu ma tà ác!
Khi sinh mệnh đáng thương sắp ra đi,
Khi hoa tươi sắp tàn lụi,
Ngài, Vương chủ vĩ đại của chúng tôi, cảm hóa bởi Sáng thế chủ
Bước qua con đường huỷ diệt chết chóc, trong gió rét, tiêu diệt mây mù vô tận, đẩy lùi mây đen
Mang đến hy vọng của sinh mệnh!
****
Dần dần, cảnh tượng Thiên quốc trở nên mờ ảo, âm thanh cũng dần biến mất, nhưng sự cảm động vẫn lưu lại trong tâm tôi một lúc lâu, không thể bình tĩnh. Sau khi xuất định, tôi đem những gì đã trải nghiệm tại thế giới Thiên quốc của đồng tu kể lại, cũng đem lá thư từ Thiên quốc ra đọc cùng đồng tu. Mở phong ấn ra, phong ấn hoa tường vi biến thành vô số cánh hoa, mang theo mùi hương kỳ lạ lan toả trên sàn nhà.
Trong thư viết:
Vương chủ tôn kính của chúng tôi:
Ngài rời khỏi Thiên quốc để tới thế giới phàm trần đã hàng trăm triệu năm rồi. Trong năm tháng dài đằng đẵng, chúng con không lúc nào không tưởng nhớ đến Ngài! Mặc dù không thể ở cạnh Ngài, nhưng tấm lòng của chúng con luôn ở bên Ngài, chưa bao giờ nguôi, mà ngày càng sâu sắc hơn.
Thưa Vương chủ, trong lòng chúng con Ngài là vĩ đại nhất, Ngài đã vì chân lý của vũ trụ mà quên cả sinh tử;
Thưa Vương chủ, trong lòng chúng con, Ngài là vĩ đại nhất, Ngài đã vì hạnh phúc của thế giới chúng con mà trải qua bao nhiêu khổ nạn.
Tại thời khắc lịch sử vĩ đại chuyển giao giữa vũ trụ cũ và mới, Ngài đã phó xuất vô hạn để cứu thế giới của chúng con, cứu sinh mệnh của chúng con. Ân đức của Ngài vĩnh viễn khắc ghi trong sinh mệnh của chúng con, chúng con sẽ đồng sinh cộng tử với Ngài, vĩnh viễn như vậy!
Với lòng kính yêu sâu sắc
Người nhà từ Thiên quốc của Ngài
****
Đọc được một nửa, đồng tu đã đẫm nước mắt, chính là cảm thấy mình không đủ tinh tấn, xấu hổ với sự chờ đợi của chúng thần ở Thiên quốc. Sau đó trong cuộc sống, chúng tôi luôn dĩ Pháp vi Sư, cùng nhau tinh tấn, không lâu sau đồng tu cũng phá trừ được bức hại của cựu thế lực, khôi phục trạng thái tu luyện chính thường.
Sau khi trải qua giai đoạn cùng tu luyện với đồng tu, tôi thường nghĩ: Sư tôn đã ban cho chúng ta sinh mệnh, và để bảo chứng cho các đệ tử Đại Pháp tu luyện Chính Pháp đã gánh chịu vô số tội nghiệp cho chúng ta và các chúng sinh. Vô lượng chúng thần ở Thiên quốc đã ký thác cho chúng ta toàn bộ lòng tin và sự chờ đợi. Đối mặt với trách nhiệm vĩ đại của đệ tử Đại Pháp mà lịch sử giao phó, chúng ta trong khi tu luyện Chính Pháp đã phó xuất được những gì cho Đại Pháp và chúng sinh? Vì Đại Pháp và chúng sinh, chúng ta sẽ phó xuất được những gì đây?
Tôi nghĩ rằng có lẽ mỗi vị đồng tu đều nên tĩnh tâm xuống để nghiêm túc suy ngẫm một chút.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/20/344460.html
Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2017/4/8/162764.html
Đăng ngày 3-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.