Bài viết của Vô Trần, đệ tử Đại Pháp tỉnh Cam Túc
[MINH HUỆ 23-9-2016] Từ xưa tới nay tôi vẫn luôn có cảm nhận như thế
này, muốn học Pháp, muốn phát chính niệm nhưng cơ thể và tư tưởng lại vô
cùng khó chịu, đặc biệt là buổi sáng sau khi thức dậy, lúc phát chính
niệm trong tâm tôi giống như bị mèo cào cấu, tâm bấn loạn, khó chịu chỉ
muốn bỏ chân xuống, không muốn phát chính niệm.
Buổi sáng sau khi luyện công xong, tôi muốn học Pháp, nhưng vật chất
buồn ngủ trong tư tưởng lại khiến bản thân tôi học Pháp không vào, tôi
thường muốn ngủ nướng thêm chút nữa rồi mới dậy học Pháp, nhưng ngủ rồi
là rất khó dậy trở lại, sau khi tỉnh giấc trong tâm tôi lại rất hối hận,
không dễ mà đấu tranh để dậy được luôn. Nhưng vật chất buồn ngủ trong
tư tưởng khiến tôi học Pháp không vào, thời gian quý giá buổi sáng cứ bị
lãng phí trong cơn ngái ngủ như vậy. Hơn nữa việc dậy đúng giờ đã trở
thành một vấn đề lớn của tôi, trong tâm tôi muốn luyện công chăm chỉ,
nhưng khi chuông báo thức buổi sáng rung lên tôi vẫn không thể dậy được,
quả thực việc thức dậy đã trở thành tâm bệnh của tôi.
Thực sự là tôi đã hết cách, gần đây tôi áp dụng một cách của người
thường, buổi sáng sau khi ngủ dậy, nếu học Pháp không hiệu quả tôi sẽ
làm tài liệu để tận dụng thời gian này.
Sáng hôm nay chuông báo thức reo biết bao nhiêu lần tôi cũng không
dậy nổi, gần 6 giờ tôi mới dậy, nhưng vật chất buồn ngủ trong tư tưởng
bao trùm lấy tôi, toàn thân tôi rất khó chịu, tôi cũng không muốn phát
chính niệm, không muốn học Pháp nữa. Cảm thấy bất lực, tôi quyết định
phát chính niệm thanh lý trường không gian của bản thân mình. Khi bắt
đầu phát chính niệm tôi có thể cảm nhận được trong tư tưởng tôi có rất
nhiều các chủng vật chất bất hảo, cơ thể khó chịu, tâm cũng khó chịu,
nhưng tôi vẫn kiên trì.
Thuận theo việc phát chính niệm, tư tưởng của tôi càng ngày càng
thanh tịnh, tư tưởng, thân thể tôi càng ngày càng thư thái, trong ý niệm
của mình tôi khiến thân thể của mình trở nên ngày càng to lớn, to lớn
vô hạn, khiến Pháp Luân
trong các trường không gian của cơ thể của tôi thanh trừ hết thảy những
sinh mệnh, nhân tố tà ác trong trường không gian của tôi. Tôi nghĩ một
lượt từ đầu chí cuối về một vài trạng thái không đúng đắn đã tồn tại
thời gian lâu trong cơ thể tôi, giải thể toàn bộ những sinh mệnh nhân tố
tà ác và cựu thế lực
đang liên kết với nhau. Tôi có thể cảm nhận được những vật chất bất hảo
trong cơ thể mình đã bị tiêu hủy, sau khi phát chính niệm xong tôi cảm
thấy cơ thể, tư tưởng của mình trẻ trung hiếm thấy.
Lúc này tôi mới ý thức được, trên bề mặt tôi cũng phát chính niệm tại
bốn thời điểm đồng bộ toàn cầu, nhưng tôi đã không đối đãi một cách
nghiêm túc, dường như chỉ làm chiếu lệ, phát xong thì coi như đã phát
xong, hoàn toàn không nghĩ tới tác dụng của chính niệm. Bình thường khi
tôi học Pháp không nhập tâm, không muốn phát chính niệm, thông thường
tôi đều có thể thực sự cảm nhận được trong tư tưởng của mình có những
vật chất bất hảo, đặc biệt là vật chất buồn ngủ đang can nhiễu. Tôi
thường bất lực từ bỏ việc học Pháp, phát chính niệm, tôi đã thỏa hiệp,
thậm chí còn lên giường nghỉ ngơi. Mặt minh bạch trong tâm tôi thường
nói với mình rằng: Không được ngủ nữa, sẽ ngủ li bì đó. Trong khi ngủ
tôi thường có cảm giác tội lỗi, đặc biệt là sáng sớm các đồng tu đều
đang luyện công buổi sớm, bản thân tôi lại đang mơ màng, tôi muốn làm
tốt nhưng lại không làm được tốt, không biết phải đột phá thế nào.
Hôm nay tôi phát chính niệm tổng cộng khoảng chừng 80 phút, tôi thực
sự cảm nhận được uy lực của việc phát chính niệm, tôi cũng ý thức được
bình thường bản thân mình không hề nghe theo lời Sư phụ, không thực sự
tin vào Sư phụ. Tôi hạ quyết tâm sau này nhất định thường xuyên ghi nhớ
phải chăm chỉ thanh lý trường không gian của bản thân mình, không thể
tiếp tục nuôi dưỡng những thứ tà ác trong trường không gian của bản thân
mình, càng ngày tôi càng muốn phát chính niệm thanh lọc bản thân, quá
trình phát chính niệm thanh lý trường không gian của bản thân tôi cũng
là quá trình quy chính lại bản thân mình.
Trưa nay tôi không nghỉ ngơi như thường ngày mà làm một vài tài liệu
chân tướng, sau đó tôi phát chính niệm 20 phút thanh lý trường không
gian của bản thân. Buổi chiều đi làm tôi thấy đầu óc vẫn rất tỉnh táo,
tôi đã thay đổi được trạng thái đầu óc cứ mơ màng nếu không nghỉ trưa từ
xưa tới nay, điều này khiến tôi càng thêm kiên định tín tâm vào việc
nghiêm túc thanh lý bản thân mình.
Trên đây là một chút trải nghiệm của tôi xin được chia sẻ với các đồng tu.
Bản tiếng Hán: http://minghui.org/mh/articles/2016/9/13/334492.html
Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2016/10/9/159477.html
Đăng ngày 19-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét