Trang

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

 Bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của tiểu đệ tử Tây phương (4/4)




Tác giả: Viết lại bởi cha của tiểu đệ tử Tây phương.
Phần 1 | Phần 2 | Phần 3
[Chanhkien.org] Ở trường, cháu thích chơi bóng bàn trong giờ nghỉ giải lao và một ngày nọ giáo viên của chúng cháu nói rằng trường sắp tổ chức một cuộc tranh tài giữa các lớp với nhau. Cháu thường chơi bóng bàn thắng tất cả các bạn học và cháu đã được chọn để thi đấu với các bạn trong lớp để tìm ra tuyển thủ đứng đầu lớp. Cháu đã mong muốn chiến thắng để được trở thành tuyển thủ số một, nhưng ngay khi xuất ra ý niệm đó, cháu lại không thể chơi bóng bàn tốt được. Người bạn cùng lớp đã dễ dàng đánh bại cháu và tay của cháu không thể cử động bình thường trong suốt trận đấu. Cháu phải buông bỏ chấp trước vào danh lợi cá nhân và để người bạn kia đứng thứ nhất.
Trong cuộc tranh tài ở trường, cháu phải chơi một trận quyết định với một bạn khác sống ở làng bên. Cháu biết khá rõ cậu ấy và trước đó cháu đã từng chơi bóng bàn với cậu ấy. Trận đấu diễn ra khá căng thẳng và khán giả cũng rất hồi hộp. Cuối cùng, cháu đã lật ngược thế trận ngay trong hiệp cuối cùng và chiến thắng bằng lối chơi mạnh mẽ mà không truy cầu. Sau trận đấu, thấy người bạn kia khá buồn, cháu đã đến an ủi và tránh tỏ ra vui mừng để bày tỏ sự tôn trọng với bạn ấy.
Về sau, chúng cháu đã cùng ngồi lại với nhau để chia sẻ lý do tại sao cháu có thể chiến thắng trận đấu kia. Mọi thứ đều nằm trong tay Sư phụ miễn là chúng ta có chính niệm. Chúng cháu ngộ ra lý do khiến cháu chiến thắng là vì cháu đã chơi nhân danh của lớp (chứ không phải cho bản thân mình) và trạng thái tu luyện của cháu lúc đó cũng khá tốt.
Sau này, cháu đã trở thành người chơi bóng bàn giỏi nhất lớp và đội tuyển của lớp cháu cũng đã chiến thắng trong cuộc thi toàn khu vực và sẽ thi đấu trong giải quốc gia vào năm tới. Cháu đã chiến thắng một trận đấu rất quyết liệt trong trận chung kết của giải khu vực, bởi vì đối thủ của cháu trở nên căng thẳng và cháu cứ tiếp tục chơi mà không truy cầu dù tỉ số có thế nào đi nữa.
Tất cả các bạn trong lớp của cháu đều biết về Đại Pháp và các bạn đều đã tập các bài công pháp trong giờ thể dục. Sau đó, các bạn ấy cảm thấy tinh thần rất phấn chấn và nhiều bạn vẫn tiếp tục đả tọa ở thế song bàn trong khi giáo viên khác đang dạy lớp khác.
Gần đây cháu đã tham gia vào một hoạt động ở một thành phố lớn. Cháu đã có cơ hội tham gia cùng các học viên khác giảng chân tướng cho khách du lịch Trung Quốc. Có nhiều khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới ở quảng trường và cháu có thể nhìn thấy những người Trung Quốc trông khác hẳn với những người khác.
Thỉnh thoảng, ngay khi vừa ngồi xuống tĩnh tọa một chút thì cháu lại nghe thấy tiếng của lũ quỷ từ không gian khác. Cháu tin rằng chúng vẫn luôn bám theo cháu và cách duy nhất để đuổi chúng đi vào lúc đó là phải niệm “Mie” như khi phát chính niệm.
Điều mà cháu hay để ý đầu tiên ở người thường là trên bề mặt họ có niềm tin vào Thần hay không. Nếu một người tin vào Thần, cháu luôn luôn nhìn thấy những điều tốt sẽ đến với họ trong tương lai, trong khi với người không tin vào Thần, họ đã bị tách khỏi vũ trụ và cháu nhìn thấy khổ nạn đang chờ đón họ.
Trên đây là trải nghiệm trong tầng thứ hữu hạn của bản thân cháu, xin hãy chỉ ra điều gì không phù hợp.
Dịch từ: http://pureinsight.org/node/6736

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét