Trang

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Thể ngộ về trừ bỏ tâm sắc dục

Thể ngộ về việc trừ bỏ tâm sắc dục


Bài viết của đệ tử Đại Pháp Đại lục
[MINH HUỆ 30-04-2014] Tôi là đệ tử Đại Pháp đắc Pháp từ năm 1998, năm nay tôi 38 tuổi. Bắt đầu từ cuối năm ngoái, tôi hạ quyết tâm từ bỏ tâm sắc dục. Trong quá trình tu bỏ tâm sắc dục, tính nết và tính cách của chồng tôi (anh ấy không tu luyện) đã thay đổi rất nhiều. Khi tâm tính dục của anh ấy cũng không còn nữa, tôi mới cảm nhận được rằng hóa ra giữa vợ chồng không có đời sống sinh hoạt vợ chồng thì mối quan hệ lại trở nên thuần khiết, hòa ái, đẹp đẽ, cao thượng như vậy, đúng thực là “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Khái Luận Chương 1, Pháp Luân Công)
Vô tình khi chia sẻ với đồng tu, tôi phát hiện rất nhiều đồng tu còn chưa từ bỏ được tâm sắc dục. Tôi từng chia sẻ với một đồng tu, sau khi nghe xong thể ngộ tu luyện của tôi, đồng tu ấy vô cùng kinh động và thực sự ngộ được Pháp mà Sư phụ giảng cho chúng ta đều là thật, chỉ là chúng ta chưa đạt được yêu cầu của Pháp mà thôi. Cho nên, tôi muốn viết lại quá trình từ bỏ tâm sắc dục nhằm cảnh báo những đồng tu cho tới nay vẫn còn dính mắc trong hoàn cảnh đó.
1. Tâm chính và thành ý
Đầu tiên, việc quyết tâm trừ bỏ tâm sắc dục là rất quan trọng, nếu không có quyết tâm, thành ý thì chẳng thể bàn tiếp được chuyện gì. Trước khi tu luyện, tình cảm của tôi vô cùng phong phú, tôi còn rất đa tình và cũng thường hay cảm thấy mình bị tổn thương. Sau khi tu luyện, tôi biết rằng những thứ này phải bỏ đi, nhưng mãi vẫn chưa động chạm tới được gốc rễ của vấn đề trên.
Tháng 08 năm ngoái, đột nhiên tôi xuất ra một niệm, phải trừ bỏ tâm sắc dục này một cách triệt để, vừa hay đợt này chồng tôi phải đi công tác. Trong một tháng đó, tôi bắt đầu hạ quyết tâm từ bỏ tâm sắc dục. Sau một tháng, chồng tôi đi công tác trở về, tâm tôi lại nổi lên: “Hay là tiếp tục cuộc sống sinh hoạt vợ chồng nốt tháng này, rồi từ bỏ tâm sắc dục này sau vậy.” Tôi vừa nghĩ như vậy, liền có một niệm đánh nhập vào đầu tôi: “Điều này thực ra có thể lừa được ai?” Nên tôi lại hạ quyết tâm, hàng ngày phát chính niệm thanh trừ tất cả những vật chất sắc dục bại hoại trong trường không gian của tôi.
Sư tôn nhìn thấy quyết tâm này của tôi, mặc dù tôi tu trong phong bế, nhưng cũng cảm nhận được Sư phụ đang gia trì chính niệm cho tôi và giúp tôi lấy xuống những vật chất bại hoại. Bắt đầu là tháng đó, vì chính niệm của tôi đầy đủ chồng tôi cũng không nhắc đến chuyện ấy, việc này trước đây là không hề có vì một người chồng là người thường sẽ rất xem trọng phương diện này. Tôi chỉ mới hạ thêm quyết tâm từ bỏ sắc dục, uy lực của Pháp đã triển hiện lớn như vậy khiến chồng tôi thường ngày sắc dục rất nặng giờ cũng quên luôn chuyện đó.
Thời gian này tôi thường xuyên phát chính niệm, thanh trừ những vật chất bại hoại đó của con quỷ sắc dục trong không gian của tôi và chồng tôi. Bình thường hễ khởi lên một niệm sắc dục, tôi hoặc là đọc khẩu quyết phát chính niệm, hoặc là đọc thuộc đoạn giảng Pháp của Sư phụ trong Chuyển Pháp Luân:
“‘Dục’ và ‘sắc’ những thứ ấy đều thuộc về tâm chấp trước của con người; những thứ ấy đều nên tống khứ.”
Ban ngày chỉ cần có thời gian, tôi liền phát chính niệm trong đầu, thanh trừ quỷ sắc dục. Tối nằm ngủ trên giường, chỉ cần còn thức, tư tưởng của tôi cũng niệm khẩu quyết phát chính niệm. Có một lần, khi tỉnh giấc tôi phát hiện mình vẫn đang niệm khẩu quyết phát chính niệm.
Tôi làm vậy một cách vô thức trong vòng ba tháng. Đột nhiên một hôm, tôi vừa ngoảnh lên thì phát hiện tình sắc trên người tôi không tìm thấy nữa, thân tâm rất nhẹ nhàng, anh chồng người thường của tôi cũng không nhắc tới chuyện này nữa. Đúng thực là làm được như trong Chuyển Pháp Luân Sư phụ giảng:
“Chư vị không động niệm, chư vị cũng sẽ không động niệm ấy, thì họ cũng không nghĩ đến.”
Cứ như vậy đã bảy tháng trôi qua, chồng tôi đã hoàn toàn quên mất chuyện này.
Đúng vào tháng thứ bảy, khi đó là mùa đông, trời rét vô cùng, trong nhà tôi phải đốt than sưởi. Bình thường đều là tôi cho than cục vào lò than, lò than nằm tại bệ cửa phòng chồng tôi ngủ. Ngày nào tôi cũng làm vậy. Một hôm, lúc đó chừng hơn 11 giờ đêm, khi con gái 4 tuổi đã ngủ say, chồng tôi ra ngoài tiếp khách đã về từ lúc 10 giờ hơn cũng đã đi ngủ. Tôi cho than vào lò xong, vừa định đi ra khỏi phòng ngủ của chồng thì anh ấy đột nhiên từ trên giường nhỏm dậy, vòng tay ôm gọn lấy tôi. Tôi giật bắn mình, anh bắt đầu nói những lời mật ngọt mê hoặc tôi. Tôi gửi thấy toàn mùi rượu trên người anh, uống rượu có thể loạn tính như mọi người chúng ta đều biết. Tôi giật mình nghĩ thế là xong rồi, lúc này tôi có thể làm được gì? Một niệm nổi lên trong đầu tôi: “Đã bỏ được hơn nửa năm rồi, hay là nốt lần này.” Nhưng chính niệm lập tức đánh nhập tới đầu tôi: “Một lần và 100 lần thì có gì khác nhau? Nó sẽ khiến cho công sức tu luyện nửa năm nay của bạn bị đổ xuống sông xuống biển!”
Tôi thất kinh, trong đầu lập tức cầu xin Sư phụ cứu tôi, tôi nói con khó khăn lắm mới trừ bỏ được tâm tính dục, con không muốn công sức trước kia đổ xuống sông xuống biển, Sư phụ xin hãy cứu con. Tôi vừa nghĩ như vậy, chồng tôi đang ôm tôi liền nói: “Em đi đi.” Tôi cũng không kịp kinh ngạc với lời anh ấy vừa nói, lập tức rời khỏi phòng ngủ của anh. Sau khi ra ngoài, tôi chắp tay hợp thập cảm ơn Sư tôn đã cứu tôi.
Bốn, năm ngày sau đó, hàng ngày mỗi khi nằm trên giường, tôi liền cảm nhận được hai tay mình tràn đầy năng lượng cường đại và Pháp Luân phía bụng dưới đang xoay chuyển rất nhanh. (Trước đây tôi chưa từng có cảm giác đó, tôi còn nghi ngờ không biết mình có Pháp Luân hay không) Năng lượng rất mạnh, rất lớn, hai tay tôi vừa đặt nơi bụng dưới, đã được kết nối với năng lượng tại bụng dưới thành một dải, năng lượng cường đại lưu thông khắp cơ thể. Tôi thực sự cảm nhận được sự mỹ diệu và uy lực của Pháp Luân. Tôi nghĩ, chắc chắn là Sư phụ thấy tôi thực sự trừ bỏ vật chất sắc dục nên đã giúp tôi diễn hóa công tại không gian khác.
Sau này khi chia sẻ với đồng tu, đồng tu nói Sư phụ giảng Pháp nói chúng ta tu luyện phù hợp tối đa với trạng thái của người thường. Tôi lý giải Sư tôn giảng như vậy để tiện cho chúng ta tu luyện giữa người thường, nhưng hoàn toàn không có nghĩa là việc ôm giữ tính dục của người thường không bỏ được coi là phù hợp với người thường. Trong Chuyển Pháp Luân cũng đã giảng rõ ràng rằng: “‘Dục’ và ‘sắc’ những thứ ấy đều thuộc về tâm chấp trước của con người; những thứ ấy đều nên tống khứ.”
Cũng có đồng tu nói, chỉ cần bản thân mình xem nhẹ về phương diện này, việc có buông bỏ hay không cũng đều như nhau. Tôi lý giải là không phải như vậy, khi bạn thực sự đạt được trạng thái xem nhẹ việc đó, cũng chính là lúc bạn đã buông bỏ tính dục một cách triệt để. Chỉ cần bạn còn một ý niệm tính dục chưa bỏ, thì căn bản là bạn chưa thể xem nhẹ. Bạn lại có thêm hành vi tính dục, bạn nói là bạn xem nhẹ, phải chăng là tự lừa mình dối người?
2. Trừ bỏ sắc dục, thực sự đắc Pháp, Pháp lý triển hiện
Sau khi trừ bỏ tâm sắc dục tôi đọc lại sách Đại Pháp và có cảm nhận hoàn toàn khác, có cảm giác thấu triệt, Pháp lý cũng thấy tường tận, nội hàm đằng sau Pháp cũng triển hiện ra từng tầng từng tầng. Có lần, khi đọc Chuyển Pháp Luân đến đoạn: “Lão Tử lấy tay trỏ vào cậu thanh niên, vừa cười vừa nói với Phật A Di Đà rằng: ‘Nhụ tử khả giáo dã’”, tôi mới tỉnh ngộ. Trước kia khi đọc tới đoạn Pháp này tôi không hề có cảm giác gì, bây giờ khi đã trừ bỏ được tâm sắc dục, đọc lại đoạn này tôi lại thấy một tầng hàm nghĩa mới. Hóa ra nếu chúng ta không trừ bỏ tâm sắc dục thì không thể dạy được, nếu không dạy được thì làm sao chúng ta đắc được Pháp? Chính là không đắc Pháp, Đại Pháp không thể triển hiện nội hàm cự đại cho một người tính dục đầy mình.
Có lần, một đồng tu hơn 60 tuổi kể rằng tối bà nằm mơ, mơ thấy một chàng trai có bộ phận tính dục nam rất to, làm bà ấy thất kinh. Bà biết là tâm sắc dục của mình còn chưa bỏ nên Sư phụ điểm hóa cho bà qua giấc mơ. Cả một đời đồng tu đã chịu nhiều vất vả, cả một đời không được an ủi về tình cảm nên bà vẫn thường tưởng nhớ tới người yêu trong mối tình đầu. Mặc dù sớm bà đã không còn chuyện sinh hoạt vợ chồng, nhưng chỉ có một niệm tính dục này chưa bỏ, quan sắc trong mơ cũng mơ mơ hồ hồ.
Tôi hỏi lại bà, tôi nói: “Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ có giảng về quá trình sản sinh sinh mệnh trong không gian, bà còn nhớ không?” Bà nghĩ một hồi rồi nói không biết. Tôi nói: “Khi tâm chấp trước của bà không bỏ, bà cứ luôn nghĩ về nó, thì tại không gian khác sẽ sản sinh một bộ não. Sư phụ đã giảng rất chi tiết Pháp về phương diện này, bà ngày ngày chấp trước, phát ra những tư tưởng không tốt, thì tại không gian khác nó sẽ hình thành nên một cơ thể, sau đó sẽ sinh ra một sinh mệnh hoàn chỉnh. Nhưng nó là một thứ ma tính, bà là người luyện công, còn có năng lượng tồn tại, cũng đang gia trì cho nó. Nó cũng sẽ không ngừng can nhiễu đến trường không gian của bà. Bộ phận sinh dục nam to lớn của chàng trai đó trong giấc mơ cũng chính là sinh mệnh mà chính bà đã sinh ra. Chỉ có trừ bỏ triệt để tâm sắc dục, tâm tính dục, không cấp thêm năng lượng cho nó nữa, bà mới có thể thanh trừ nó.” Tôi vừa nói như vậy, bà mới tỉnh ngộ một cách triệt để. Trước đó bà chỉ biết là ma đến can nhiễu, nhưng lại không biết rằng thứ đó là do mình sản sinh ra.
Việc tu luyện nghiêm túc như vậy, từng suy nghĩ, từng ý niệm đều phải quy chính trong Pháp. Đã bước đến bước cuối cùng rồi, chúng ta phải đặt tâm nơi thanh tịnh, xem xem mình còn bao nhiêu nhân tâm còn chưa quy chính trong Pháp.
3. Sự thay đổi của người chồng người thường
Bất giác một hôm, tôi đột nhiên phát hiện chồng tôi vốn nết cáu kỉnh, thiếu kiên nhẫn nay đã thay đổi. Công việc kinh doanh của anh ấy nhiều, những việc phức tạp rất nhiều, hễ gọi một cuộc điện thoại là nghe thấy anh ấy đang cãi nhau với đối phương, đang mắng chửi đối phương, những người bên cạnh anh ấy đều bị anh mắng hết lượt. Bây giờ anh đã thay đổi hoàn toàn khác, trong tính nết tính cách của anh ấy thể hiện ra một sự ôn hòa, cũng không mắng chửi người khác nữa, gặp chuyện cũng không tức giận gì nữa!
Trước kia anh ấy là người một chút ân cần cũng không có, lúc đó tôi thường cảm thấy mình gả cho một thương nhân, giống như cổ nhân nói: “Thương nhân trọng lợi, coi nhẹ biệt ly” mà thấy thương cảm cho mình. Bây giờ, cùng với việc tôi từ bỏ tính dục, tính hung hăng của anh ấy cũng không còn nữa, đã tiêu tan mất.
Tất cả những điều này đến tôi cũng phải ngạc nhiên. Ban đầu tôi thường hay hỏi mình, điều này có phải sự thật không? Không biết bao nhiêu lần tôi tự bảo mình, đây đúng là sự thật, đã thực sự xảy ra với bản thân tôi.
Điều này quả thực đúng như Sư phụ đã giảng:
“Người ta nếu nhảy ra khỏi cái ‘tình’ này, thì không ai động đến chư vị được, tâm người thường không động đến chư vị được; thay vào đó là ‘từ bi’, vốn là điều cao thượng hơn.”(Chuyển Pháp Luân)
Tôi càng cảm nhận được giữa vợ chồng không có tính dục, cuộc sống sẽ trở nên thuần khiết và đẹp đẽ hơn.
Trên con đường tu luyện tôi còn rất nhiều chỗ thiếu sót, còn rất nhiều nhân tâm, Sư phụ cứ mãi chịu đựng giúp tôi, hy sinh vì tôi. Tôi viết ra thể ngộ tu luyện này mọi người cùng tinh tấn, đừng phụ sự hy vọng Sư tôn dành cho chúng ta, đừng để chúng sinh thất vọng, hãy tu tốt bản thân mình, bước đi tốt con đường cứu độ chúng sinh sau cùng này.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/30/去掉色欲之心的体会-290438.html
Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2014/6/9/1564.html
Đăng ngày 21-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét