[MINH HUỆ 21-05-2015] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính, xin chào các bạn đồng tu.
Tôi là một nam thanh niên đến từ Hungary đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010. Tôi muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm tu luyện của mình.
Loại bỏ chấp trước về tương lai của bản thân
Tôi tốt nghiệp trung học phổ thông vào năm 2011 và đỗ vào một trường đại học để học chuyên ngành nha khoa, giống như kế hoạch cha mẹ đã lên cho tôi trong nhiều năm. Tôi cố gắng hết sức mình để duy trì việc học, tu luyện và làm tốt ba việc, nhưng như vậy là quá nhiều. Nhìn lại, tôi thấy rằng mình đã quá chấp trước vào điểm số cao, và không thể thực sự xem xét mọi thứ từ một góc độ rộng mở, mặc dù Sư phụ đã cho tôi nhiều điểm hóa trong thời gian đó.
Thông qua việc giao lưu chia sẻ, một đồng tu đã giúp tôi hiểu rằng học tập tốt cũng là một cách chứng thực Pháp tốt, nhưng mà tôi cũng cần phải cứu độ chúng sinh.
“Chư vị nói chư vị trẻ tuổi, chư vị muốn dành thời gian học tập, điều đó không thành vấn đề. Nhưng mà, bản thân mình cũng cần tham gia hạng mục của đệ tử Đại Pháp thực thi một số việc, đồng thời dành thời gian học tập, điều đó không sao.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)
Với thể ngộ này, mọi thứ đã trở nên tốt hơn, và tôi phát hiện ra nhiều cơ hội để giảng chân tướng. Chúng tôi cũng thay đổi thời gian tổ chức các cuộc tuần hành hàng tuần của mình trước đại sứ quán Trung Quốc, do đó tôi có thể tham gia hoạt động này, nhưng nhìn nó từ một góc độ lớn hơn, tôi vẫn không thể xử lý tình huống được tốt và yên tâm được.
Cuối cùng, tôi ngộ ra rằng đơn giản là tôi đã không thể dành được thời gian mà mình muốn để cứu độ chúng sinh. Nhưng tôi cũng cần nhiều thời gian hơn cho việc học của mình, và cùng làm hai việc thì quá nhiều [đối với tôi]. Vì vậy, tôi bắt đầu nghĩ có lẽ mình đã đi lệch đường.
Sau một kỳ học, tôi cố gắng giải thích tình hình của mình với bố mẹ – không phải là một học viên – để cho họ biết rằng có lẽ vị trí nha khoa không phải dành cho tôi. Nhưng họ vẫn thúc giục tôi tiếp tục, nên tôi lại bắt đầu kỳ học thứ hai. Càng ngày, có càng nhiều dấu hiệu cho thấy lĩnh vực học tập này thực sự không phải dành cho tôi, và bị việc học hành ràng buộc trong năm năm tiếp theo có vẻ sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến thời gian thực hiện vai trò của tôi trong thời kỳ Chính Pháp.
Từ khi là một học viên, tôi cho rằng mọi việc đều sẽ tốt đẹp, nhưng chúng không hề như vậy. Đây là lần đầu tiên kể từ khi tôi trở thành một học viên mà lại không làm tốt trong việc học tập của mình và tôi bắt đầu tự hỏi: “Nếu người thường có thể làm tốt hơn mình, và mình đang là một học viên, thì có lẽ mình đã ở sai vị trí.” Tôi nhận ra rằng việc trở thành một nha sĩ là những gì mà bố mẹ tôi muốn, không phải là tôi, và tôi đã chấp trước vào việc đồng ý với họ và đáp ứng yêu cầu của họ.
“Là người tu luyện, phải chiểu theo tiêu chuẩn này của vũ trụ mà yêu cầu chính mình, không thể chiểu theo tiêu chuẩn của người thường mà đặt yêu cầu cho mình được.” (Chuyển Pháp Luân)
Phó thác cho Sư phụ an bài
Một ngày, tôi có một ý nghĩ rõ ràng là tôi nên kết hôn với một đồng tu, người mà tôi đã hẹn hò được vài tháng. Tối hôm đó, trong khi chúng tôi đang trò chuyện, cô ấy nói mình cũng có ý nghĩ như vậy. Tôi nghĩ đó là một sự điểm hóa của Sư phụ và chúng tôi đã đính hôn.
Chúng tôi quyết định kết hôn càng sớm càng tốt, để không có bất kỳ sơ hở nào cho cựu thế lựclợi dụng, bởi vì chúng tôi cũng đã thấy một số ví dụ xấu giữa các học viên khác. Do vướng mắc vào nhiều vấn đề tình cảm nên họ đã trải qua những khó khăn không đáng có, mặc dù họ đã đính hôn với nhau. Kết hôn là một điều, như tôi được biết, là khác hoàn toàn với đính hôn.
Chúng tôi kết hôn vào một ngày tháng Ba đẹp trời. Kể từ khi đó, chúng tôi đã định hình cuộc sống của mình theo một hướng mà có thể giúp chúng tôi tập trung tối đa cho tu luyện và làm tốt ba việc.
Vượt qua những khó khăn về tài chính
Chúng tôi có một ít tiền tiết kiệm từ những món quà cưới, nhưng thu nhập của chúng tôi chỉ vừa đủ chi tiêu. Tôi đã bỏ học và làm một công việc mới để hỗ trợ gia đình, nhưng lương rất thấp. Tôi thực sự muốn thoát ra khỏi tình trạng này, và tôi phải thừa nhận nó là một động lực trong tu luyện của mình.
Những tháng sau đó, mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Phật học hội Châu Âu đã tổ chức một hội nghị ở Đức, vợ chồng tôi và chị dâu quyết định đi ô tô cùng nhau. Vài ngày trước khi đi, chúng tôi đã bị mất số tiền mà chúng tôi đã lên kế hoạch cho chuyến đi, vì vậy chúng tôi cảm thấy chán nản với vài đồng còn sót lại.
Hội nghị diễn ra rất tốt đẹp, cùng với việc tăng cường học Pháp trong ba ngày. Tôi đã có được một thể ngộ hữu ích về vấn đề tài chính. Chúng tôi đề nghị một học viên khá giả chia sẻ thể ngộ của anh về vấn đề tiền bạc sau khi chúng tôi chia sẻ hoàn cảnh của mình cho anh ấy.
Anh ấy nói rằng anh nhìn nhận tiền bạc như một sinh mệnh. Anh ấy cảm thấy rằng có một sự hiểu nhầm trong một số học viên: “Khi chúng ta là những người tu luyện, chúng ta không nên chấp trước vào bất kể thứ gì,” nên thái độ của họ là: “Tôi không chấp trước vào tiền” – có nghĩa là: “Tôi không muốn tiền bạc.” Nhưng khi tiền còn đang tồn tại, nếu nó thấy bạn không muốn nó, nó sẽ không đến với bạn. Điều này rất hữu ích cho tôi, vì tôi nhận ra rằng, thật sự đó là do thái độ của mình.
Tuy nhiên, khổ nạn của chúng tôi chưa phải là kết thúc. Trên đường về nhà, xe của chúng tôi đã bị hỏng tại một quốc gia khác. May mắn thay, chúng tôi cũng đã gần đến nhà, và một đồng tu đã lái xe ô tô của anh đến để kéo xe chúng tôi về.
Một ngày, ông chủ của tôi cảnh báo rằng tôi đã không hoàn thành công việc của mình, và nếu mọi thứ không tiến triển, ông ấy sẽ tìm người khác. Tôi bắt đầu bối rối nhưng sau đó đã bình tĩnh lại và hướng nội như một người tu luyện. Ông ấy đã đúng, và tôi nhận ra vấn đề đơn giản là tôi không muốn làm việc. Tôi đã có một cuộc sống thoải mái thời sinh viên, và bước vào cuộc sống lao động là khó khăn hơn nhiều.
Tôi bắt đầu làm việc hết mình, và hai tuần sau một học viên nước khác liên lạc với tôi và mời tôi làm một công việc. Kể từ đó, tình hình của chúng tôi được cải thiện, và chúng tôi có thể tham gia nhiều hoạt động Đại Pháp mà có yêu cầu di chuyển [thường xuyên]. Tôi rất biết ơn Sư phụ vì điều này.
Trên đây là những thể ngộ ở tầng thứ sở tại của tôi. Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Con xin tạ ơn Sư phụ tôn kính! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Đăng ngày 03-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.