Trang

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

Kiếm cưa



Kiếm cưa
Đệ tử Đại Pháp tại Hà Nội, Việt Nam


Kính chào Sư Phụ từ bi vĩ đại,
Chào các bạn đồng tu,
Khoảng 3 giờ sáng ngày 23/2/2016 tôi có một giấc mơ rất lạ, cảm thấy có nhiều điều có thể hữu ích cho mọi người nên tôi viết ra chia sẻ với các đồng tu.

Ở một không gian nào đó, tôi và các học viên khác đều phải đi qua một căn phòng thể thanh lọc trước khi sang thế giới mới. Căn phòng này giống như phòng ký túc xá sinh viên khổng lồ có rất nhiều những dãy giường 2 tầng nối tiếp nhau thẳng tắp. Tất cả học viên đều lên giường nằm yên trong khuôn khổ chiếc giường. Mọi người phải nằm yên. Từ trong không trung không biết từ đâu xuất hiện những chiếc kiếm rất dài nhưng lưỡi là những răng cưa, có thể là coi những lưỡi cưa cũng được. Những lưỡi kiếm cưa bằng thép bóng loáng quét đi quét lại vun vút trên không trung xung quanh giường mỗi người với tốc độ cao với tiếng rít ghê rợn. Không nhìn thấy ai điều khiển những lưỡi kiếm cưa này, nhưng chúng hoạt động tự động và biến hóa thành to, thành nhỏ, thành dài, thành ngắn tùy ý rất linh hoạt. Những sinh mệnh, vật chất xấu bám trong trường không gian quanh các học viên đều bị kiếm cưa nát, cảnh tượng rất thê lương rùng rợn. Những học viên tu luyện tốt thì giữ tâm hòa ái, nằm yên tĩnh, không động đậy, cũng chẳng thấy xao động gì với cảnh tượng hãi hùng xung quanh. Bên cạnh giường tôi có học viên trông khoảng 28-30 tuổi, cao lớn, da trắng như con gái, nhưng tâm sợ hãi chưa bỏ, không chịu được, sợ hãi quá nhổm đầu lên khóc gào như trẻ con. Miệng vừa khóc vừa mếu máo nói “Tôi tin Đại pháp, tôi tin Chân Thiện Nhẫn, tôi muốn sang tương lai”. Có lưỡi cưa bay vèo qua đầu vị này, nhưng không chạm vào anh ta, anh ta liền nằm xuống úp mặt xuống giường khóc thút thít. Mọi người cảm thấy thật đáng thương.

Có những người không thực sự tu luyện Chân Thiện Nhẫn, họ là những học viên giả, họ không hành xử như người có Chân Thiện Nhẫn trong tâm mà hành xử như bản năng người thường của họ. Có người trong môi trường như vậy, chịu không được bắt đầu chửi bới, chỉ chích, hoặc vùng dậy vung tay, vung chân như thói quan tranh đấu hình thành nơi xã hội người thường. Lập tức họ bị những lưỡi cưa kéo dài ra thành những sợi đai răng cưa cuốn lấy và kéo rơi khỏi giường và nhanh chóng cắt đứt họ bằng những đường cắt sắt ngọt. Những người này là những người trong đời thường tà ngộ hay làm những chuyện cực đoan, làm xã hội hiểu sai Đại Pháp gây thiệt hại cho Đại Pháp, những người không bao giờ chiểu theo Pháp mà hành xử, mặc dù nhiều học viên đã góp ý nhiều nhưng vẫn khăng khăng làm theo cách nghĩ của họ. Một số người khác là những người chủ ý thức không thanh tỉnh bị tà ác hay tín tức ngoại lai khống chế điều khiển làm cho họ có những hành vi không theo Chân Thiện Nhẫn thì tại thời điểm này họ cũng biểu hiện ra như vậy, vùng lên làm những gì họ quen làm trước đây và cũng bị những lưỡi cưa cắt đứt.

Một lúc sau không gian yên ắng, không còn tiếng kiếm cưa nữa, cửa bên đều mở toang ra một vùng đất mới, mọi người bắt đầu dậy khỏi giường và đi sang phía cửa bên kia. Một số người tâm sợ hãi lớn quá nên đứng dậy vẫn còn run rẩy, không vững nên phải vịn vào lưng những học viên khác mới đi được. Đa số học viên là sang được cửa bên kia, chỉ có một số ít những dạng đội lốt học viên để làm những chuyện phá hoại thì đều bị kiếm cưa chém chết hết.

Tôi đang quay lưng định nhẩy xuống giường thi một kẻ gầy, da trăng trắng đi qua cố tình giẫm đạp lên tay tôi. Tôi nhắc anh ta đi đứng cẩn thận hơn, tránh giẫm lên tay người khác. Lập tức một kẻ to béo phục phịch, mặt tròn to như quả dưa hấu, da xám đen vừa chạy đến chặn đầu tôi vừa gây gổ nói: “à, mày không biết đấy là đại ca tao à, dám cãi đại ca tao à?” Tên gầy trắng kia cũng chạy tới đằng sau chốt hậu, kẹp ngay tôi vào giữa. Tôi không nói gì, cứ nhẫn xem chúng nó định làm gì. Nhưng chờ không thấy chúng lên tiếng, khi nhìn lại thì hai tên này đã bị hai mũi kiếm cưa không biết từ đâu đâm chết mà cũng không có tiếng động. Tôi khẽ đẩy xác hai tên này rồi đi ra với mọi người. Tôi ngộ ra, những kẻ này dù tuân thủ quy chuẩn không bị kiếm cưa chém chết lúc trước, nhưng khi thoát qua thì bản tính xấu lại xuất hiện và không kiềm chế mà hành xử như xưa nên bị kiếm cưa giết chết vì thực chất chúng không thực sự thay đổi tâm tính, không thực sự thay đổi thành người tốt.

Tôi theo với mọi người và hợp với nhóm 6-7 học viên cũng nhau ngồi bàn cùng phối hợp thực hiện một dự án giảng thanh chân tượng mới. Mọi người đều giới thiệu về mình. Một học viên giới thiệu tên là A từng là diễn viên. Đến lượt mình tôi cũng giới thiệu tôi tên là Q. (là tên thật của tôi), từ đâu đến, tu luyện bao lâu rồi, v.v. Tôi đang nói phương án xây dựng hạng mục giảng thanh chân tượng sao cho phù hợp với tình hình mới và đặc điểm địa phương làm sao để người dân hiểu được những điều tốt đẹp của Đại Pháp nhanh nhất, tránh mắc những hiểu nhầm …. thì chuông điện thoại báo thức đã đến giờ dậy luyện công. Tôi tỉnh dậy và thấy người mình nóng rực rất khỏe, mặc dù trời khá lạnh, đầu óc mạnh mẽ và tỉnh táo hơn không có vẻ ngái ngủ như mọi ngày, tôi thường dậy rất sớm. Suy nghĩ lại thì thấy không phải là mộng mà là cảnh tượng tôi đã ở không gian khác, vì rõ ràng tôi trong đó còn nói chuyện và giới thiệu tên thật của mình nên tôi rất nhớ, điều mà không phải lúc nào cũng vậy.
Trong bài Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc 2015 Sư Phụ giảng:
Hiện nay [với ai] vẫn còn lý trí không thanh [tỉnh], và hôm nay chư vị thật sự minh bạch ra, chư vị chạy tới, đuổi theo, thật sự làm được tốt, thì có thể đi về viên mãn, nhưng cũng không theo kịp [những ai] phía trước nữa đâu. Tu luyện là có cảnh giới. Sư phụ sốt ruột trong tâm, càng tới lúc đó Sư phụ càng thấy gấp. Thời mà tà ác hung hăng, điên cuồng, Sư phụ cũng sốt ruột trong tâm, e rằng chư vị rớt xuống. Về sau phát hiện vô luận tà ác nhiều bao nhiêu, đệ tử Đại Pháp đều trụ lại được, Sư phụ trong lòng quả thực rất an tâm. Cuộc bức hại này trước khi sắp kết thúc, trong tâm Sư phụ lại sốt sắng hơn. Chúng ta có những người chính là không thanh tỉnh như thế, lẫn theo vào đội ngũ đệ tử Đại Pháp, thì làm sao đây?

Nhớ những điều Sư Phụ giảng và suy nghĩ về giấc mơ này, tôi có thể ngộ cá nhân là: Sư Phụ vĩ đại truyền Đại Pháp độ nhân cứu người. Ngài từ bi liên tục kéo dai thời gian và cấp cơ hội cho chúng sinh đạt tiêu chuẩn được cứu sang vũ trụ mới, kể cả những kẻ đã làm những việc phá hoại trong học viên. Yêu cầu cũng dễ vượt qua: chỉ cần biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân Thiện Nhẫn là tốt, và đã thật sự biết là tốt thì phải thực tâm làm người tốt và hành xử theo Chân Thiện Nhẫn là đã được cứu sang vũ trụ mới rồi. Một số người đội lốt học viên, không thực tu và làm những việc phá hoại, hoặc những kẻ không thanh tỉnh bị tà ác hoặc tín tức ngoại lai khống chế không làm chủ được bản thân thì khi đến thời điểm quyết định sẽ vẫn hành xử không phù hợp và sẽ bị những lưỡi kiếm cưa chém chết, đó là do tự họ làm ra, họ không thể qua được cửa ải đó. Còn có dạng người mà không thực tâm thay đổi thì cho dù qua được rồi nhưng tính xấu không bỏ, khi những tính xấu lại biểu hiện ra như cũ thì cũng bị chém chết như 2 kẻ nói sau cùng.
Cơ hội đắc cứu vẫn còn cho những người này nếu họ kịp thay đổi cho đến trước thời điểm quyết định đó. Hãy trân quý cơ duyên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét