Trang

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Những kỷ niệm trân quý khi được gặp Sư phụ Lý Hồng Chí vào năm 1992


Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-12-2015] Tháng 11 năm 1992, một người bạn nói với tôi rằng một vị khí công sư nổi tiếng sắp đến Quan Huyền, tỉnh Sơn Đông, và tôi có thể hỏi Ngài về căn bệnh của mình.
Các bác sĩ đã bảo tôi về nhà và chuẩn bị cho những ngày cuối cùng của mình. Thực ra thì tôi đã cận kề cái chết trong nhiều năm rồi. Tôi bị bệnh tim, cao huyết áp, sỏi gan, loét dạ dày, sa dạ dày, loét tá tràng, viêm ruột thừa, đau nửa đầu, tăng sản vú và các bệnh khác nữa.
Chồng tôi đã đưa tôi đến vài bệnh viện, đầu tiên là đến các bệnh viện nhỏ địa phương và rồi đến các bệnh viện lớn ở Bắc Kinh. Chúng tôi đã thử mọi thứ: cả Tây y lẫn Trung y, nhưng đều không có tác dụng.
Tin tức về một vị Sư phụ nổi tiếng đang đến đã cho tôi hy vọng. Chồng tôi đạp xe đạp đến mời vị khí công sư đến khám cho tôi.
Anh nhanh chóng quay trở về và nói rằng Sư phụ mời tôi đến gặp Ngài. Mặc cho tình trạng của mình, tôi ngay lập tức đồng ý. Ngay khi tôi nói: “Em sẽ đi”, tôi cảm nhận được một luồng năng lượng ấm chảy khắp toàn thân mình và lập tức cảm thấy khỏe hơn.
Chồng tôi chở tôi trên chiếc xe đạp để đưa tôi đến địa điểm gặp gỡ. Khi mở mắt ra, tôi thấy một khuôn mặt thân thuộc. Tôi nhận ra rằng mình đã từng nhìn thấy Sư phụ Lý Hồng Chí trong những giấc mơ.
Sư phụ bảo tôi xuống xe đạp, đứng và nhắm mắt lại. Ngài vỗ nhẹ lên người tôi từ đỉnh đầu xuống bàn chân. Tôi có thể cám thấy hơi nóng khắp cơ thể và tất cả kinh mạch được khai mở.
Trong vòng hai phút, tôi cảm thấy nóng và đổ mồ hôi. Khi mở mắt ra, tôi thấy như một người hoàn toàn khác. Tôi thấy như đang lơ lửng trên không và sắc mặt tôi rạng rỡ. Tôi có thể cảm thấy rằng tất cả bệnh tật của mình đã biến mất.
Lúc đó, tôi thấy mình như một cô bé 12 tuổi, tràn đầy sức sống và năng lượng.
Sư phụ Lý Hồng Chí bảo tôi lên xe đạp và đi thử. Ban đầu, tôi nghi ngờ liệu mình làm được không. Rồi tôi leo lên xe đạp và bắt đầu đi vòng tròn quanh sân chơi bên ngoài trung tâm. Sư phụ bảo tôi đạp nhanh hơn. Vì vậy, tôi đã đạp mạnh và nhanh hơn. Mọi người bắt đầu vỗ tay. Không nén được vui mừng, tôi bắt đầu khóc.
Hai ngày sau, tôi tham dự khóa giảng Pháp đầu tiên của Sư phụ và trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã tu luyện được 23 năm và chưa từng uống thuốc.
Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã ban cho con một cuộc đời thứ hai! Con xin cảm tạ Sư phụ vì sự cứu độ và bảo hộ từ bi của Ngài!

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/17/320548.html
Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2015/12/24/154222.html
Đăng ngày 04-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét