Trang

Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Điều nhìn thấy trong khi thiền định: Phật Chủ từ bi

Điều nhìn thấy trong khi thiền định: Phật Chủ từ bi



Tác giả: Long Phượng Trình Tường

[Chanhkien.org]
Phật Chủ từ bi, đảo ngược thời gian
Hôm qua khi luyện công, chủ nguyên thần của chúng tôi cũng như mọi ngày, một mạch thăng lên trên, cảm giác gió thổi vù vù bên tai; chúng tôi đã tới nhà trên thiên thượng rồi. Tôi thấy mình là một thanh niên khoảng mười tám, mười chín tuổi. Tại một không gian thâm sâu hơn, tôi nhìn thấy một con rồng lớn: rồng trên trời có màu xanh lam, ở dưới đất có màu vàng kim. Nhìn kỹ hơn thì thấy nó liên tục biến đổi thành các màu sắc khác nhau, và bởi vì nó biến hóa quá nhanh nên chỉ nhìn được màu xanh lam hoặc vàng kim. Trong hàng ngàn năm qua, rồng chưa bao giờ hiển lộ diện mạo thực sự, thế nhưng rất nhiều người đã nhìn thấy được tung tích của nó. Tôi thấy vợ tôi là một bé gái rất ít tuổi. Tại một không gian thâm sâu hơn, tôi thấy một con phượng hoàng lửa với năm màu sắc, do “chân hỏa” bốc cháy mà thành; loại lửa này không phải lửa trong thế giới con người, mà giống như nước ở trong tầng thứ ấy, không phải nước trong không gian này. Mỗi chiếc lông vũ trông như vật chất cao năng lượng đang vận động, như lửa cháy vậy. Công của chúng tôi dần dần hình thành một trường năng lượng hình tròn và đang sắp hoàn thành. Tôi nghe được một tư duy truyền cảm bằng tiếng Anh (tiếng mẹ đẻ của tôi là tiếng Anh), đại ý là: Sau khi trường năng lượng mới này được hình thành, rồng phượng sẽ đồng loạt trở về; mấy nghìn năm trước chúng tôi đã bên nhau, giờ cuối cùng chúng tôi lại trở về cùng nhau.
Hôm nay khi luyện công, tôi nhìn thấy các sinh mệnh cao cấp nguyên thủy trong vũ trụ đang tụ tập tại một không gian xa xôi để biểu quyết một đại sự nào đó trong vũ trụ, đồng thời họ cũng luyện công. Trong trường không gian của chúng tôi, hai chúng tôi mỗi người ngồi trên một đài sen ba tầng; trường năng lượng đã hoàn thành, rồng phượng và các sinh mệnh hộ pháp của tôi đều nằm trong trường này. Trước mặt Sư phụ có một chiếc đồng hồ cát để đo thời gian; tôi thấy Sư phụ làm một vài tiểu thủ ấn trước đồng hồ cát; và ngay sau đó, dòng cát đo thời gian chảy từ trên xuống dưới toàn bộ ngưng lại, hình thành một sợi cát. Sư phụ nói đại ý: Còn cần cấp cho họ một chút thời gian (tôi cảm giác là chỉ đệ tử Đại Pháp và con người thế gian). Sau đó, Sư phụ tiếp tục đả tiểu thủ ấn; những hạt cát đã rơi xuống dưới tức thời quay trở lại trên (tôi đã miêu tả trong: Thảm họa lớn được nhìn thấy trong khi thiền định).
Phật Chủ từ bi, lái ngựa trời tới
Đúng một năm trước, mẹ tôi đang nằm hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện; cái tình của con người khiến tôi đau đớn tuyệt vọng, tựa như không nén lại được. Trong sự thống khổ cực độ, tôi đột nhiên phát hiện mình đã có sẵn công năng cải tử hoàn sinh, có thể trong nháy mắt khiến mẹ tôi hồi phục hoàn toàn; tuy nhiên tôi không hề động thủ. Tôi biết rõ mình có thể làm gì và không thể làm gì; thế nhưng từ nhỏ tôi đã không rời mẹ tôi; loại đau khổ này là có thể tưởng tượng được. Hôm nay khi nhập định trong lúc luyện công, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi, nói tôi đã vượt qua khảo nghiệm lớn nhất trong cuộc đời mình. Nói về khảo nghiệm tôi, Sư phụ đã từng vì tôi mà đả khai công năng, giúp tôi biết mình đã có những công năng gì. Nếu tôi thất bại trong khảo nghiệm này, thì từ đó trở đi, Sư phụ sẽ đả khai trí tuệ cho tôi, để tôi đạt đến cảnh giới và tầng thứ tôi nên có; nhưng hết thảy lịch sử đã bị cải biến và điều này không thể phát sinh.
Sau khi Sư phụ nói với tôi, trong không gian đó, tôi cảm giác mình vừa vượt qua khảo nghiệm, nhưng trong thế giới con người thì khảo nghiệm này ròng rã tới một năm trời. Mẹ tôi nói với tôi rằng bà đã hoàn thành sứ mệnh. Bà đã đưa tôi đến thế giới này và nuôi lớn tôi; đồng thời trước khi ra đi, bà cũng giúp tôi vượt qua khảo nghiệm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Trước khi tạ thế, mẹ tôi nói với tôi rằng bà sẽ tới thế giới Pháp Luân. Tôi thất kinh; mẹ tôi mới chỉ xem qua mấy trang «Chuyển Pháp Luân», số lần luyện công cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, làm sao biết được có thế giới Pháp Luân? Mẹ tôi nói là Sư phụ đã chăm nom bà, nói rằng sẽ đưa bà tới thế giới Pháp Luân, và rằng sứ mệnh của bà đã hoàn thành. Trong thời khắc cuối cùng tại bệnh viện, căn cứ bệnh tình của mẹ tôi, bác sĩ nói chỉ có thể dùng thuốc giảm đau để duy trì trạng thái hôn mê cho tới thời khắc cuối cùng của sinh mệnh bà. Nhưng tình huống thực tế lại dường như vượt quá kiến thức y học của bác sĩ. Mẹ tôi cự tuyệt dùng bất cứ loại thuốc nào, điềm tĩnh chờ đợi thời khắc cuối cùng tới, biểu lộ siêu thoát khác thường, thậm chí tràn đầy hy vọng, không hề có bất cứ thống khổ nào. Trước khi ra đi, mẹ tôi đã trải qua hơn 20 ngày không thể ăn gì, hai má hõm vào. Tuy nhiên sau khi tạ thế, nhục thân của mẹ tôi trở nên phi thường mỹ lệ, nhìn không thấy vết hõm, toàn thân mềm mại, hoàn toàn không có thống khổ, vùng vẫy, hoảng sợ, cứng đờ như người bình thường. Thầy hóa trang ở nhà tang lễ nói với tôi rằng ông chưa từng thấy thi thể nào như thế. Khi ấy, thông qua thiên mục, tôi thấy mẹ tôi từ nhục thân nằm ở đó thăng lên trên, trông chỉ như cô gái mười bảy, mười tám tuổi, mặc váy trắng. Sau đó tôi thấy ba con ngựa trời màu trắng vẫy đôi cánh, kéo một chiếc xe ngựa tới; Sư phụ từ trên trời hạ xuống. Năm 2010, Thần Vận có diễn xuất một tiết mục, lấy cảnh Sư phụ cưỡi xe ngựa trời xuống nhân gian, chính là cảnh tượng này. Tôi thấy chủ nguyên thần của mẹ tôi trên xe ngựa, được Sư phụ tiếp tống; ngựa trời quay đầu phi như bay đi mất.
Trong “Thế nào là khai ngộ”, «Tinh Tấn Yếu Chỉ», Sư phụ nói: “Viên mãn một người, tôi tiếp tống một người“. Mẹ tôi đắc Pháp lúc bệnh tình nguy kịch, chỉ mới đọc có mấy trang «Chuyển Pháp Luân» mà thiên mục đã khai mở, nhìn thấy Pháp thân của Sư phụ, nhìn thấy Pháp Luân, nhìn thấy thiên sứ. Mẹ tôi tự nguyện niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”; tôi hỏi tại sao mẹ tôi biết niệm? Mẹ tôi nói mỗi khi bà niệm câu này, các tiểu thiên sứ lại rung động đôi cánh, hoan hô sung sướng. Tôi không thể xác định liệu mẹ tôi có được tính là đệ tử Đại Pháp hay không. Thế nhưng tôi có thể khẳng định rằng trước khi lâm chung, mẹ tôi có thái độ rất cung kính với Sư phụ và Đại Pháp, giống như một đệ tử chân tu.
Dịch từ:
http://zhengjian.org/zj/articles/2011/3/19/72842.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét