Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-10-2013] Trong suốt 14 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã được thụ hưởng rất nhiều lợi ích và đã chứng kiến rất nhiều những kỳ tích của Đại Pháp. Gần đây nhất là vào năm ngoái, khi một khối u có kích thước to bằng quả trứng ngỗng nằm trong bụng tôi đã đột nhiên tự tiêu thành nước và thoát ra ngoài cơ thể mà không cần phải có bất kỳ một sự can thiệp y học nào. Các đồng tu và tôi không thể tin được vào những điều đã xảy ra và chúng tôi hoàn toàn bị kinh ngạc bởi sự siêu thường của Đại Pháp. Sau đây là chi tiết về những gì đã xảy ra.
Một năm trước, tôi đã bị nghiệp bệnh tấn công. Tôi mất cảm giác thèm ăn và chỉ có thể uống một chút nước. Chỉ trong vòng có hai tháng tôi trở nên gầy gò, tứ chi vô lực. Bụng tôi nặng như tảng đá, cảm giác đó là do khối u có kích thước to bằng quả trứng ngỗng kia gây nên. Mọi người trong gia đình tôi rất lo lắng, nhưng tôi đã từ chối khi họ giục tôi nên đến bệnh viện để kiểm tra. Hơn ai hết, tôi hiểu đó là do cựu thế lực đã sử dụng hình thức nghiệp bệnh để bức hại tôi và tôi quyết không để mình bị biến thành nạn nhân của sự bức hại như vậy.
Tuyệt vọng và bất lực, gia đình đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng để lo hậu sự cho tôi.
Tôi phải thừa nhận rằng vào thời điểm đó nhìn tôi trông rất khủng khiếp, nhưng tinh thần tôi rất tốt và tôi không hề có một chút lo sợ. Hàng ngày tôi thường đi ngủ vào lúc 12 giờ 30 và thường thức dậy vào lúc 04 giờ 30 sáng để luyện công và phát chính niệm. Những ngày đó, tôi học Pháp vào bất cứ lúc nào có thể và hướng nội để tìm ra những thiếu sót của mình.
Khi bị ốm, mọi người thường thích nằm để tìm cảm giác thoải mái. Nhưng tôi tự nhủ mình phải hành xử như một học viên, vì vậy tôi thường cố ngồi suốt ngày.
Sư phụ viết trong bài thơ Sư đồ ân, Hồng Ngâm II:
“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”
(Tạm diễn nghĩa:
Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về Trời.)
Tôi biết một chút xíu nghiệp bệnh đang hành hạ tôi thì không là gì cả trước huyền năng vĩ đại của Đại Pháp. Ngay đến cả một tảng đá còn phải bị tan chảy ra thành nước, chứ nói gì đến một khối u trong bụng tôi.
Tôi không cần đến bất kỳ một sự chăm sóc y tế nào và tin rằng chỉ có kiên định tín Sư tín Pháp mới có thể giúp tôi vượt qua khổ nạn này. Mặc dù có niềm tin vững chắc như vậy, nhưng tôi vẫn rất ngạc nhiên khi chứng kiến kỳ tích đã xảy ra chỉ hai tháng sau khi khối u của tôi phát triển.
Kể từ khi tôi bị khối u, vài học viên trong vùng thường đến thăm tôi hàng ngày. Họ học Pháp, phát chính niệm, và chia sẻ kinh nghiệm với tôi. Tất cả họ đều mong tôi khỏe hơn và muốn tôi đến ở nhà của một người trong số họ để tôi có thêm thời gian được ở bên các đồng tu.
Tôi không thích phải làm phiền người khác, do đó trong hai lần đầu tiên tôi đã từ chối lời đề nghị của họ. Tuy nhiên, đến lần thứ ba thì tôi đã do dự và chấp nhận lời đề nghị đó.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, một điều kỳ diệu đã xảy ra ngay trước khi tôi chuẩn bị rời khỏi nhà mình để đến nhà đồng tu.
Vào khoảng 07 giờ 30 tối hôm đó, trong khi đang sử dụng nhà vệ sinh, tôi nhìn thấy một thứ chất lỏng đã chảy ra khỏi bụng tôi thông qua một cái lỗ. Ngay lập tức tôi biết rằng khối u của tôi đã bị phân hủy và đã chia sẻ tin tốt này với các bạn đồng tu ở cạnh tôi.
Tất cả họ đều rất phấn chấn và ngay lập tức biến nhà tôi thành phòng phẫu thuật. Họ mang bông băng, gạc, và kéo để sẵn sàng hứng dung dịch chảy ra từ bụng tôi và lau sạch nó.
Mất khoảng một giờ đồng hồ để chỗ dung dịch đó chảy hết ra khỏi cái lỗ trước khi chúng tôi băng nó lại. Và khoảng hai ngày sau, cái lỗ đó tự động liền miệng lại.
Sau đó một cái lỗ thứ hai xuất hiện trên ổ bụng tôi và thứ chất lỏng đó lại tiếp tục chảy ra. Và cũng giống như lần trước, cái lỗ tự động liền lại sau vài ngày và một cái lỗ thứ ba lại xuất hiện.
Tổng cộng có 9 cái lỗ như vậy xuất hiện trên vùng bụng tôi, cái này nối tiếp cái kia. Khi cái lỗ cuối cùng xuất hiện, chúng tôi lôi mẩu bã u cuối cùng qua cái lỗ đó trước khi nó tự lành lại sau đó vài ngày. Cuối cùng bụng tôi đã mềm trở lại.
Chúng tôi không thể tin được vào những điều đã xảy ra và liên tục bàn tán rằng trận đại chiến tiêu nghiệp kinh tâm động phách này thật khó tin làm sao. Có nhiều câu hỏi mà chúng tôi không thể tìm được câu trả lời.
Thứ nhất: Một khối u to như vậy, làm thế nào nói biến mất liền biến mất đi rồi?
Thứ hai: Làm thế nào mà những cái lỗ lại đột nhiên xuất hiện trên bụng tôi để dịch lỏng đó chảy thoát ra ngoài? Thật không thể tin được là mỗi cái lỗ đó lại tự liền lại trước khi một cái lỗ khác lại được mở ra.
Thứ ba: Trong quá trình xử lý, mọi người không hề tiến hành khử trùng, làm thế nào mà tôi lại không bị nhiễm trùng cho được?
Thứ tư: Làm thế nào mà tôi lại không hề cảm thấy bất kỳ sự đau đớn nào khi diễn ra toàn bộ quá trình đó?
Cuối cùng chúng tôi đều đi đến kết luận rằng, chính là Sư phụ đã gánh chịu điều đó cho tôi. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã an bài tỉ mỉ từng bước một trong toàn bộ cả quá trình đó. Sư phụ không những đã cứu mạng tôi, mà còn chịu đựng cả những đau đớn cho tôi.
Không có một từ ngữ nào có thể diễn tả hết được sự biết ơn của tôi đối với Sư phụ, và chỉ bằng cách làm thật tốt ba việc, tôi mới có thể đền đáp được công ơn của Sư phụ.
Trải nghiệm này đã giúp tôi trân trọng và nhận thức sâu sắc hơn về Sư phụ và Đại Pháp. Quả thực là siêu thường, một kỳ tích mà từ cổ chí kim chưa từng xuất hiện, điều này chính là minh chứng rằng công lực của Đại Pháp thật là hồng đại, uy lực của Đại Pháp thật là vô cùng, uy đức của Đại Pháp là vô lượng.
Tất cả chúng ta hãy nên trân quý cơ duyên vạn cổ tại thời nhân Thần đồng tại mà chúng ta đã phải chờ đợi hàng nghìn trăm triệu năm này. Tôi cảm thấy thật vô cùng tự hào và may mắn được là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp.
Con xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất đến Sư phụ! Xin cám ơn các bạn đồng tu!

Đăng ngày 05-11-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.