Bài viết của một học viên ở Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-01-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2007 khi tôi gần 60 tuổi. Tôi ngưỡng mộ những học viên đã tu luyện sớm hơn. Khi tu luyện bản thân nhiều hơn, tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi đắc được Đại Pháp trong đời này – vì đây là một cơ hội ngàn năm có một. Tôi muốn chia sẻ với các bạn một vài câu chuyện tu luyện thể hiện sự siêu thường của Đại Pháp.
Một ngày, tôi đi mua hoa. Tôi đã không nhìn thấy cái rãnh gần cửa hàng hoa và bị bong gân. Cơn đau dữ dội và tôi không thể đứng dậy. Chồng tôi đã đưa cho tôi cây gậy chống của ông. Nhưng tôi đã tập Pháp Luân Công được sáu tháng. Tôi biết điều này xảy ra với tôi hẳn có một lý do. Vì là người tu luyện, tôi không nên sử dụng phương pháp thông thường để giải quyết vấn đề. Tôi nói với ông ấy: “Không, tôi không cần nó. Tôi có thể đi được”. Tôi cố gắng bước từng bước một và thấy đau. Sau khi chúng tôi về nhà, tôi thấy chân tôi bị sưng lên và nó bắt đầu đau đớn vô cùng. Tôi phải chịu đựng vì đó là nghiệp lực của tôi.
Hai học viên khác đã đến nhà tôi vào buổi chiều để phát chính niệm cho tôi. Vết sưng biến mất và đến tối, nó không còn đau nữa. Thông thường phải mất 10 hoặc 15 ngày để phục hồi từ một chấn thương như vậy đối với một người cao tuổi, nhưng tôi đã khỏi trong một ngày. Ông chồng hay lo lắng và nghi ngờ của tôi đã rất ngạc nhiên.
Con trai tôi hưởng lợi từ Đại Pháp
Con trai tôi không phải là học viên nhưng cháu tin vào Đại Pháp. Một đêm, cháu về nhà và nói với tôi rằng “Mẹ à, mẹ phải nghiêm túc tu luyện Đại Pháp vì môn này thật tuyệt vời.” Sau đó cháu kể cho tôi câu chuyện này:
Cháu đang trên đường về nhà lúc 10 giờ đêm thì một vài người đàn ông kéo cháu vào một chiếc xe và bắt cóc cháu đến một nơi hẻo lánh. Họ cố gắng buộc cháu phải đưa tiền và điện thoại di động. Cháu không chịu. Họ đã đá và đánh cháu vô cùng đau đớn. Sau đó cháu nhớ điều mà tôi đã bảo cháu nên làm khi gặp nguy hiểm. Cháu hét lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Sư phụ xin hãy giúp con!”. Sau đó, cháu không còn cảm thấy đau nữa. Cháu phát hiện rằng không có vết sẹo nào do đánh đập.
Con trai của tôi là một nhân viên giao dịch ngân hàng. Một ngày, cháu về nhà và nói với tôi: “Mẹ ơi, hôm nay Sư phụ đã bảo vệ con”! Nó đã phát hiện ra rằng ngăn kéo rút tiền của mình bị mở ra khi quay lại sau bữa trưa. Vô cùng sợ hãi, cháu đã nhanh chóng tính lại tiền và thấy không có tổn thất gì. Tuy nhiên, tiền đã bị đánh cắp tại quầy tiếp theo. Màn hình video cho thấy hai tên trộm đã mở ngăn kéo của cháu và nhìn vào đó nhưng lại không làm. Các đồng nghiệp của cháu đã rất ngạc nhiên và nghĩ rằng đó là một phép lạ. Theo chính sách của công ty, cháu sẽ phải bồi thường cho bất kỳ tổn thất nào. Điều đó sẽ lấy mất hai năm tiền lương của cháu. Tôi đã rất biết ơn Sư phụ!
Cháu gái nhắc nhở tôi tinh tấn
Tôi phải chăm sóc cháu gái tôi vì con trai tôi và vợ nó rất bận với công việc của chúng. Cháu rất lặng lẽ và không can nhiễu tới các việc Đại Pháp của tôi. Khi cháu được 4 tháng tuổi, cháu bắt đầu nói và có thể bước đi trước khi được một tuổi. Cháu theo tôi tỏ lòng tôn kính với Sư phụ hàng ngày khi cháu mới hơn một tuổi. Cháu thì thầm: “Thưa Sư phụ, con là tiểu đệ tử của Ngài”. Khi cảm thấy khó chịu, cháu sẽ nói “Thưa Sư phụ, xin hãy giúp con”, và cháu nhanh chóng hồi phục.
Khi cháu gái tôi lớn hơn một chút, tôi dẫn cháu theo tôi ra ngoài để giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người. Cháu sẽ nói “Xin hãy thoái ĐCSTQ và cứu mệnh mình.” Một hôm, cháu nói với tôi: “Bà ơi, bà đang bị rớt lại phía sau. Bà đã không ra ngoài cứu người ba ngày nay rồi”. Tôi đã rất ngạc nhiên và nhận ra rằng tôi đã quá bận rộn với những công việc người thường trong nhiều ngày nay và Sư phụ đã gián tiếp thông qua cháu để nhắc tôi không nên chậm trễ trong việc nói với mọi người về Pháp Luân Công.
Khi cháu được 3 tuổi, cháu bị một căn bệnh hiếm gặp gọi là “rắn quấn quanh thắt lưng”. Có một vành đai ban đỏ và mụn quanh eo của cháu với hai điểm cách nhau chỉ có hai hoặc ba centimet. Nếu hai điểm gặp nhau và hình thành một vòng tròn, người ta nói rằng cháu sẽ chết vì căn bệnh này. Cháu xin Sư Phụ giúp đỡ và phục hồi mà không cần bất kỳ loại thuốc nào.
Chồng tôi khỏi bệnh
Chồng tôi đã bị viêm khí quản trong nhiều năm. Ông thường phải ngồi dậy cả đêm vào mùa đông vì ông sẽ ho nặng nếu ông nằm xuống. Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các triệu chứng của ông đã giảm bớt và ông đã có thể ngủ nằm. Nhưng một hôm, ngực và bụng của ông vô cùng đau đớn và ông không thể ăn uống gì. Ông hét lên: “Tôi muốn chết. Tôi muốn chết”. Ông đã muốn tự tử bằng cách nhảy lầu.
Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Nhiều người biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu ông ấy tự tử, chẳng phải nó sẽ làm tổn hại danh tiếng của Đại Pháp sao? Ông trở nên khá hơn một chút, nhưng khi bệnh phát tác, ông ấy sẽ la hét. Một hôm, ông cảm thấy khá khỏe và đi chơi với cháu gái của chúng tôi, nhưng họ đã nhanh chóng quay về. Tôi đang xem video bài giảng của Sư phụ. Ông nói với tôi rằng cháu gái đòi ông quay về vì cháu nói rằng Sư phụ muốn họ về nhà. Khi nhìn thấy tôi đang xem các bài giảng của Sư phụ, ông nhận ra rằng ông phải quay về để xem các bài giảng của Sư phụ. Ông đã khỏi bệnh sau khi xem xong bài giảng thứ nhất của Sư phụ mà không bị tái phát trở lại.

Người chủ cửa hàng được ban phúc

Một hôm, tôi đến nhà một đồng tu. Cô ấy đặt hình Sư phụ ở mặt sau cửa. Tôi hỏi cô ấy sao lại làm như vậy. Cô nói rằng cảnh sát liên tục đến quấy rối cô và cô e rằng đó là vì họ đã nhìn thấy hình Sư phụ. Tôi hỏi cô liệu tôi có thể lấy tấm hình của Sư phụ không và cô đã đồng ý. Tôi mang đến cửa hàng làm biển quảng cáo để đóng khung. Ông chủ là một thanh niên trẻ đeo kính và anh ấy hỏi người trong hình là ai. Tôi đã nói với anh ấy chân tướng về Pháp Luân Công và cuối cùng nói với anh: “Đây là Sư phụ của chúng tôi”. Anh nhìn vào bức ảnh Sư phụ và nói: “Sư phụ của bác trông trẻ quá, thật cao lớn và trang nghiêm. Ông ấy nhìn thật từ bi và tốt bụng. Chúng tôi sẽ làm một việc tốt đây”.
Tôi đến cửa hàng năm ngày sau đó. Hình Sư phụ trông như mới. Họ đặt nó lên cao, quay ra cửa trước. Người qua đường có thể nhìn thấy Sư phụ. Tôi đã rất vui khi thấy điều này. Tôi nói với ông chủ: “Cháu đã làm được một việc tốt, và cháu sẽ được ban phước”. Hai ngày sau cháu gái của tôi đang chơi bên cạnh cửa sổ. Cháu chỉ lên trời và nói với tôi: “Bà ơi, đến mà xem. Sư phụ đã đặt chú đeo kính lên một con ngựa”.
Vào ngày khi tôi đưa ảnh Sư phụ về nhà, tôi luyện công trong nhà. Cháu gái tôi đã đưa chồng tôi vào phòng và nói với ông: “Ông ơi, nhìn kìa, một chú ngồi trong tư thế song bàn đang nhìn bà luyện công kìa!”. Mặc dù không thể tự mình nhìn thấy, ông ấy tin rằng cháu đã nhìn thấy điều đó. Ông nói: “Ồ, tốt quá, nhà của chúng ta đã trở thành một thế giới cổ tích.”
Cháu gái tôi trải nghiệm thần tích khác
Tôi đã mời các học viên đến vùng quê của tôi để giảng chân tướng cho người dân địa phương. Đang vào mùa thu hoạch. Anh trai tôi và vợ rất bận rộn và nhờ chúng tôi giúp họ mang đậu phộng ra phơi. Họ đã trải một tấm thảm tre lớn. Khi chúng tôi thu hoạch đậu phộng vào cuối ngày, cháu gái tôi và một đứa trẻ khác đã nhảy chân trần trên tấm thảm tre đó. Đột nhiên cháu gái tôi ngã xuống, lăn qua lăn lại và khóc “Đau quá! Xin Sư phụ giúp con!”
Chúng tôi chạy đến chỗ cháu và thấy chân cháu bị đâm bởi nhiều mảnh lớn. Chúng tôi không thể nhìn rõ và nhờ một cô gái trẻ lấy chúng ra bằng một cây kim. Nhưng trời quá tối và cô gái cũng không thể nhìn thấy. Tôi nhận ra rằng đó là sự can nhiễu của tà ác và đề nghị các học viên khác phát chính niệm. Cháu gái tôi dần dần khóc ít đi. Mười phút sau, cháu và đứa trẻ khác bắt đầu chơi lại. Chúng tôi kiểm tra chân cháu và thấy các mảnh đã biến mất, chỉ còn một chút vết bầm ở chân.
Anh trai tôi và vợ anh quay về khi chúng tôi đang phát chính niệm. Anh ấy chưa bao giờ tin rằng Đại Pháp kỳ diệu nhưng sau đó anh đã tin tưởng và muốn tu luyện Đại Pháp.
Các đồng tu và tôi đã trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu của Đại Pháp kể từ khi chúng tôi bắt đầu tu luyện và không thể kể xiết.
Trong giai đoạn cuối cùng này của Chính Pháp, chúng ta phải tu luyện tinh tấn hơn nữa và làm tốt 3 việc để xứng đáng với ơn cứu độ của Sư phụ.

Đăng ngày 07-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.