Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-03-2014] Tôi sinh năm 1980, và lớn lên trong một gia đình luôn cãi vã ầm ĩ. Ông nội tôi thì cố chấp còn bà nội thì vô lý, bố tôi nghiện rượu, và chị gái tôi là kiểu người sẵn sàng tranh đấu cho tới cùng.
Gia đình tôi cãi vã nhau về tất cả mọi thứ, thậm chí chỉ vì một lời nói, hay những thứ nhỏ nhặt. Họ liên tục cãi vã với nhau, và gia đình luôn trong sự hỗn độn.
Chậu, bát, cốc và đĩa luôn bị đập vỡ. Sau khi chúng được thay thế, những cái mới cũng bị đập vỡ. Cha tôi đã đập vỡ vài chiếc TV. Người mẹ âm thầm, tội nghiệp của tôi đã làm việc chăm chỉ và chịu đựng, và chỉ có thể biết than khóc.
Có một gia đình như vậy, trái tim tôi đã bị tổn thương rất nhiều và làm tôi cảm thấy xáo trộn và vô vọng.
Một ngày, bố tôi về nhà và định đập vỡ chiếc TV một lần nữa. Tôi cảm thấy tuyệt vọng mà tôi đã kiếm một lọ thuốc trừ sâu, mang cất trong một căn phòng khác, và định uống nó. Một trong những thành viên trong gia đình tôi đã phát hiện ra và lấy nó đi.
Môi trường gia đình bất hòa
Do lớn lên trong một bầu không khí gia đình tồi tệ như vậy, tôi đã hình thành một tính khí nóng nảy. Tôi ghét cuộc sống và thế giới xung quanh. Tôi rời khỏi nhà đi đến Thanh Đảo để làm việc khi tôi 16 tuổi. Tôi cảm thấy mình được tự do và cho rằng tôi có thể kiểm soát cuộc đời mình và sống theo cách mà tôi muốn sống.
Lúc đầu, tôi chỉ làm việc để kiếm sống. Tôi bận ăn, bận uống và loanh quanh giữa những cuộc ăn chơi. Tôi nghĩ rằng đó mới là phong cách và sang trọng. Tôi hình thành nhiều thói quen xấu, làm bất cứ điều gì tôi muốn, và tiêu tiền một cách hoang phí. Để có được một vài sự kích thích, tôi đã uống rượu và đánh bạc. Nói đơn giản thì không đủ để mô tả hết những hành vi của tôi.
Thỉnh thoảng khi tôi nghĩ về nó, tôi biết tôi không nên sống kiểu như vậy, và tôi cảm thấy rất ân hận. Nhưng không có cách nào để tôi thay đổi. Tôi đang sống cuộc sống của một kẻ say xỉn trong một cuộc chè chén say sưa.
Loại bỏ thói quen xấu và trở thành một người tốt
Khi tôi đến tuổi lập gia đình, một người bạn cùng lớp giới thiệu cho tôi một người đàn ông sau này đã trở thành chồng tôi. Tôi đã biết được bố mẹ của anh ấy tu luyện Pháp Luân Công. Vào thời điểm đó, tôi đã bị lừa dối bởi tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), vì vậy tôi đã phản đối Pháp Luân Công. Tôi nghĩ rằng, sau khi kết hôn, tôi sẽ làm thay đổi họ và ngăn cản họ tu luyện.
Sau khi tôi kết hôn, để duy trì mối quan hệ vợ chồng, tôi đã thay đổi một vài thói quen xấu, nhưng tôi không thể loại bỏ hoàn toàn chúng đi. Đôi khi tôi cảm thấy thật tệ, những thói quen xấu của tôi đã trở lại. Cơn nghiện ma túy của tôi cũng đã bộc phát theo định kỳ.
Gia đình mẹ chồng tôi vừa mua một ngôi nhà, bởi vậy tình hình tài chính của họ cũng khó khăn. Trong vòng một thời gian ngắn, tôi đã lãng phí hàng chục nghìn nhân dân tệ mà gia đình tôi đã cho tôi khi kết hôn. Để tránh việc bố mẹ phát hiện ra gia đình bố mẹ chồng tôi là học viên Pháp Luân Công, tôi đã không để cha mẹ mình đến thăm họ trong một năm sau khi tôi kết hôn.
Sau khi sống chung với bố mẹ chồng và hiểu họ hơn, tôi nhận ra họ không như loại người được miêu tả bởi truyền hình và báo chí của ĐCSTQ. Họ thuộc lớp người làm việc chăm chỉ và đối xử với tất cả mọi người mà họ gặp đều với lòng tốt. Tôi cảm thấy thoải mái khi sống cùng với họ.
Khi tôi mang thai, mẹ chồng tôi vẫn ở trong tình trạng tài chính khó khăn. Bà đã mặc lại quần áo cũ của mình và luôn sửa lại chúng. Tuy nhiên, bà vẫn cố gắng để mua thực phẩm tốt cho tôi, trong đó có cả hải sâm đắt tiền. Bất kể họ đối xử với tôi tốt thế nào, tôi vẫn tin những bức ảnh quỷ ám về các học viên Pháp Luân Công đã được bịa đặt bởi các phương tiện truyền thông. Tôi không tin những gì họ nói với tôi đó là sự thật về Pháp Luân Công.
Tại thời điểm đó, dịch cúm đã lan rộng. Đã có ghi nhận trường hợp một người mẹ vừa sinh con và chết vì bệnh cúm. Sau khi tôi sinh con, tôi đã bị sốt cao và cả hai phổi của tôi đều bị nhiễm bệnh. Tôi đã nhập viện nhưng không được cải thiện. Tôi bị tiêm rất nhiều mũi tiêm tới mức không còn chỗ nào để có thể tiêm thêm được nữa. Tôi phải sử dụng oxy để giúp mình thở nhưng tôi vẫn thấy đang cận kề cái chết. Nhìn đứa con của mình, tôi sợ rằng tôi sẽ chết sớm.
Mẹ chồng thấy tôi đau khổ và rất thông cảm. Bà nói với tôi hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Bà nói nếu tôi làm vậy, tôi sẽ được bảo hộ. Tôi vẫn lắc đầu. Một ngày, một y tá trẻ đi ngang qua. Sau này tôi mới biết cô ấy đã ở tuổi bốn mươi. Cô mỉm cười và nói với tôi một giọng nhẹ nhàng: “Chân thành niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo, sẽ giúp cô hồi phục.”
Nhìn cô ấy, tôi đã rất ngạc nhiên và nghĩ: “Tại sao cô ấy lại nói điều này? Không lẽ những gì mẹ chồng mình nói thực sự là đúng? Pháp Luân Công là Phật Pháp và thực sự là ĐCSTQ bôi xấu Pháp Luân Công sao? Tại sao họ vẫn còn tu luyện ngay cả sau khi phải đối mặt với rất nhiều năm đàn áp khắc nghiệt như vậy?”
Mong muốn sống của tôi rất mạnh mẽ đến nỗi tôi đã làm theo lời khuyên của người y tá đó. Tôi loại bỏ những tư tưởng xấu của mình về Pháp Luân Công mà đã được hình thành trong tâm trí tôi bởi ĐCSTQ, và chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Tôi tiếp tục đọc từ buổi chiều cho đến tối, đến khi tôi đi ngủ.
Một phép lạ đã xảy ra sau đó. Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy khỏe và có thể thở một cách thông suốt, tôi nhanh chóng hồi phục. Tôi đã rất sốc. Tôi vui mừng vì điều mẹ chồng mình nói là sự thật.
Nhưng tôi vẫn tự hỏi: “Làm thế nào Pháp Luân Công có thể kì diệu như vậy?” Tôi háo hức muốn biết nhiều hơn về môn tu luyện và vội vàng xuất viện. Ngay sau khi trở về nhà, tôi lập tức mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân và bắt đầu đọc sách.
Tôi đọc một câu rồi câu khác. Khi đọc, tôi nhận ra ý nghĩa sâu xa và rộng lớn trong cuốn sách. Thật tuyệt vời! Sau đó, tôi cảm thấy một thứ gì đó xoay trong cơ thể mình. Nó di chuyển khắp cơ thể và cảm thấy càng mạnh mẽ hơn. Mẹ chồng tôi nói: “Đó là Sư phụ đang cài đặt Pháp Luân cho con.” Tôi rất ngạc nhiên và đã khóc.
Niềm tin của tôi vào thuyết vô thần và những tư tưởng xấu về Pháp Luân Công do những bịa đặt bởi ĐCSTQ đã biến mất. Từ ngày hôm đó, tôi đã thực sự bước vào tu luyện. Tôi hành xử như Sư phụ yêu cầu, làm theo các nguyên lý của Chân – Thiện – Nhẫn, và loại bỏ được những thói quen xấu của mình. Tôi đã hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống và cuối cùng đã có hi vọng. Trước đó, tôi chưa bao giờ cảm thấy mạnh mẽ và hạnh phúc như vậy.
Mỗi lần đến thăm bố mẹ tôi, tôi nói với họ về vẻ đẹp của Pháp Luân Công. Bố mẹ tôi nói tôi đã thay đổi thành tốt hơn và thực sự cảm thấy hạnh phúc cho tôi.
Tôi thực sự biết ơn Sư phụ đã cứu tôi từ địa ngục. Để cứu thêm những người vẫn còn bị đầu độc bởi sự dối trá, tôi phối hợp cùng với các bạn đồng tu để giảng chân tướng, và trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp.
Đại Pháp đã cứu gia đình tôi
Hôn nhân của tôi gặp rắc rối khi con tôi được hai tuổi – chồng tôi đã ngoại tình. Mẹ chồng tôi nhận thấy điều đó đầu tiên. Bà nghĩ rằng vì tôi cũng là một người tu luyện, bà không nên giấu tôi. Tôi đã thảo luận điều này cùng với bố mẹ chồng. Chúng tôi nhắc nhở nhau không nên để bị ảnh hưởng. Chúng tôi biết chúng tôi nên loại bỏ đi những cảm xúc, hướng nội tìm bên trong, và phủ nhận mọi an bài của cựu thế lực.
Tôi cố gắng để sắp xếp một chút thời gian để ăn tối cùng chồng tôi và cô gái đó, mặc dù thời gian ở cửa hàng kinh doanh trái cây của tôi khá bận rộn. Tôi quyết định nói với họ sự thật về Pháp Luân Công để cứu họ. Tôi giảng chân tướng và nguyên lý khi làm những việc tốt sẽ được phúc báo và ngược lại. Tôi khuyên họ hãy làm những người tốt. Nhưng cô gái nói: “Chúng tôi muốn đi xuống địa ngục cùng với nhau.” Tôi đã không động tâm vì điều này, và tôi tiếp tục tìm kiếm bên trong những sai xót của mình.
Chồng tôi đã ở lại cùng với cô gái đó hàng ngày. Tôi tuân theo những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp để điều chỉnh lại hành xử của mình. Một ngày, mong muốn thực sự để cứu cô ấy, tôi đã mua cân quả chà là đắt tiền và đến thăm cô ấy. Chúng tôi nói chuyện trong một thời gian dài. Cô ấy đã cảm động và nói chuyện với chồng tôi: “Anh đã có một người vợ tốt và bố mẹ anh cũng là những người tốt.” Cô ấy quyết định rời xa chồng tôi và thuyết phục anh ấy quay trở lại với tôi. Cô ấy nói cô ấy sẽ không hành xử như vậy nữa. Không có đủ từ ngữ nào có thể diễn tả được sự cảm kích của tôi đối với Sư phụ! Tất cả điều tôi có thể làm là tu luyện tinh tấn và kiên định, cứu nhiều người hơn nữa và hoàn thành lời thệ ước của mình để Sư phụ lo lắng ít hơn.

Đăng ngày 27-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.