Bài viết của Vị Thự Danh
[MINH HUỆ 13-02-2014] Đối với tôi mà nói chấp trước sắc dục luôn là một quan mà tôi không làm được tốt, trước đây có lúc thì có thể vượt qua, có lúc lại không vượt qua được. Tôi nhận ra rằng trong sinh hoạt người thường do chính niệm không đầy đủ, lại bị các chủng hành vi biểu hiện bất hảo trong xã hội hiện đại vốn đã bại hoại này mê hoặc (bao gồm cả những gì nhìn thấy hay tiếp xúc đến được), đã không kịp thời dùng chính niệm thanh lý bản thân, buông bỏ phía mặt con người và các chấp trước của mình, và do đó không thể vượt qua được những khảo nghiệm trong thực tế.
Một đêm trong giấc mơ, tôi quan sát mình khi đang trong khảo nghiệm sắc dục với tư cách là một người ngoài cuộc. Sư phụ chỉ cho phép tôi quan sát nó trong giấc mơ, nhưng nó rất thật!
Tôi thấy cái thân thể người thường của tôi đã thất bại không vượt qua được khảo nghiệm bởi thiếu chính niệm. Thật khó mà có thể tin được là tôi đang quan sát chính mình, bất chấp là hình ảnh của tôi vẫn ở đấy. Toàn bộ mọi tình tiết nhìn thật ngu xuẩn và đáng xấu hổ.
Khung cảnh đột ngột chuyển sang một cánh đồng rộng rãi nơi tôi nhìn thấy mình đang đả tọa, vô cùng cao lớn uy nghiêm. Tôi biết rằng đây chính là phía mặt Thần đã tu thành của mình. Một lúc sau, tôi lại nhìn thấy một Thần thể khác còn lớn hơn nữa của mình đang đả tọa ở gần bên cạnh. Xa hơn một chút, một Thần thể khác thậm chí còn lớn hơn nữa cũng đang đả tọa. Có rất nhiều Thần thể khác nữa ngồi xếp hàng mà tôi không thể nhìn được đến cuối. Họ càng ngày nhìn càng lớn khi đi sâu hơn, sâu hơn nữa vào trong không gian.
Thần thể ngồi gần tôi nhất đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ dung nhan kiều diễm. Ông ấy không hề dao động chút nào khi người phụ nữ cố quyến rũ ông ấy. Thần thể sau đó chuẩn bị tiêu diệt tà ác này, nhưng lại không thể cử động. Đó là khi tôi nhận thấy rằng cơ thể của ông đã bị buộc bằng một sợi dây thừng mỏng. Là người quan sát, tôi rất muốn giúp ông ấy cởi cái dây thừng kia ra để ông ấy có thể tiêu diệt tà ác, nhưng tôi lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn người phụ nữ kia nở nụ cười nham hiểm, trong khi Thần thể đang vùng vẫy.
Khi chứng kiến cảnh đó, lòng tôi buồn vô hạn. Tôi biết sợi dây thừng mỏng đó là biểu hiện cho những quan niệm, chấp trước người thường mà tôi vẫn chưa thể buông bỏ được, ngay kể cả khi tôi đã nhận biết được nó một cách rõ ràng.
Sư phụ giảng:
“Mỗi khi ma nạn tới, không dùng phía bản tính để nhận thức, mà hoàn toàn dùng phía con người để lý giải, như vậy tà ma sẽ lợi dụng điểm ấy để can nhiễu và phá hoại mãi không thôi, khiến học viên lâm trong ma nạn một thời gian lâu. Kỳ thực ấy là do sự nhận thức không đầy đủ về Pháp của phía con người dẫn đến như thế, vì phía con người mà ức chế phía Thần của chư vị, cũng chính là ức chế bộ phận đã tu thành của chư vị, cản trở họ Chính Pháp.” (Nói về Pháp,Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Tôi đã ngộ được ra trong khi viết bài này rằng những Thần thể của tôi đó là những phần mà tôi đã đồng hóa được với Pháp. Còn người đứng ngoài xem đó chính là phần chưa đạt chuẩn của tôi.
Chỉ bằng cách không ngừng tĩnh tâm học Pháp và đối đãi nghiêm túc với từng ý niệm thì phần con người của tôi mới được dần thay thế bằng chính niệm và mới có thể loại bỏ được những tư tưởng và hành vi bất hảo. Kể từ nay về sau, tôi phải tu luyện tinh tấn để không phụ sự kỳ vọng của chúng sinh và xứng đáng với ơn cứu độ từ bi của Sư phụ.

Đăng ngày 22-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.